Chùm thơ tình – Nguyễn Thành Phước

28/02/23 – 08:02

Tác giả Thành Phước

 

HƯƠNG RỪNG

Mây ôm nửa lưng đồi,
Dưới nắng vàng xôn xao,
Bóng chiều nghiêng vách núi,
Suối thầm thì nao nao,
Chim muông giữa rừng hoang,
Hoàng hôn về riu rít,
Giữa đồi hoa nở muộn,
Đợi ai chốn non ngàn,
Núi rừng giữa ngàn mây,
Trùng khơi xa sóng vỗ,
Như mời gọi bao ngày,
Đất trời quyện nồng say,
Ta ngây ngất hương rừng,
Đồi sương mờ e ấp,
Tràn ngập tiếng lòng quê,
Bốn bề trong lặng lẽ…

 

BIỂN VẮNG

Nắng đổ nhuộm lá vàng,
Chiều đan mây lộng gió,
Ngày vui chân trời đỏ,
Chợt nhớ màu áo em,
Từng con sóng ru êm,
Bình yên bờ cát trắng,
Một màu xanh, xanh thẳm,
Âm thầm đợi hoàng hôn,
Bên chiều nghe biển hát,
Gọi tình xa vợi xa,
Khúc tình ca biển nhớ,
Ngọt ngào đến mộng mơ,
Biển vắng bóng chiều rơi,
Chim về ngàn muôn lối,
Lặng lẽ nghe bên đời,
Tiếng nhạc lòng lặng trôi,
Biển vắng giữa trời không,
Vương vấn chút tơ lòng,
Muốn làm loài hoa cỏ,
Thả hồn vào mênh mông…

 

XUÂN YÊU THƯƠNG

Hương xuân tỏa ngát đất trời,
Nắng vàng trải lụa gọi mời cỏ hoa,
Tình người, tình đất giao hòa,
Rộn ràng vui khúc tình ca xuân nồng,
Én về, én lượn bến sông,
Báo xuân về đón mây hồng thênh thang,
Ai tô sắc thắm mai vàng,
Lung linh trong nắng nhẹ nhàng làm duyên,
Mừng xuân về đến mọi miền,
Nhà nhà êm ấm an nhiên cuộc đời,
Mong cho cuộc sống lên ngôi,
Xuân về đón Tết trao lời yêu thương…

 

KHOẢNG LẶNG CHIỀU XUÂN

Ta đang nghe xuân tình rung phiến lá,
Ngậm ngùi xa tiếng sóng vỗ trùng khơi,
Hoàng hôn bay nghiêng bóng tím chân trời,
Xuân lưu luyến bên đời ru xuân mãi,
Ta lắng nghe khúc tình xuân vọng lại,
Giữa phố chiều lặng lẽ cánh mai vàng,
Như đợi chờ ngọn gió nhẹ lang thang,
Tình đã gọi rộn ràng nơi phố cũ,
Những mùa xuân như bao lần hiện hữu,
Đến rồi đi cũng vội vã tàn phai,
Theo tháng năm, ước mơ dài cũng vắng,
Ta chỉ còn khoảng lặng giữa chiều xuân…

 

BẾN CHIỀU XUÂN

Bến vắng đò chiều nghiêng nghiêng nhạt nắng,
Đợi ai về chim sáo gọi hoàng hôn,
Nắng chiều xuân gợi hồn xao xuyến lạ,
Bóng mây ngàn trải nhẹ cánh xuân sa,
Em bên tôi thêm mùa xuân tha thiết,
Gió thì thầm cành lá biếc xôn xao,
Tình yêu thương là hương vị ngọt ngào,
Bến chiều lặng lẽ rơi vào hồn thơ…

Thành Phước

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: