Chùm thơ tình – Nguyễn Thanh Vinh (Quảng Ngãi) Bút danh: Tĩnh Lặng

18/02/23 – 11:02

Tác giả Nguyễn Thanh Vinh

TÌNH NHÂN LỄ KHÔNG CÓ EM

Tình nhân lễ đêm trăng vương nỗi nhớ
Tặng nụ nồng nàn dấu ở trong tim
Thương xa cách mộng tìm về nơi nớ
Hỡi người tình em lại nỡ lặng im

Ngày qua tháng anh chìm vào mộng mị
Hạ nắng vàng đêm đông chí nhớ em
Những giây phút êm đềm trong tâm trí
Chuyện tình mình say mộng hỷ trong đêm 

Trăng rạng rỡ nụ mềm tơ vương ấy
Ngọt tình say môi bóng bẩy tìm đòi
Câu ước hẹn nguyện thề soi trăng đáy
Đêm nguyệt tròn sao nhấp nháy lẻ loi

Tình nhân lễ anh ngồi mong nguyệt sáng
Ngắm chị hằng cùng những áng mây trôi
Kỷ niệm nhớ bên đồi hoa tươi rạng
Vương giọt sầu thương nhớ mãn nguyệt ôi!

Sài Gòn, 14/02/2023

 

LỬA TÌNH

Thắp ngọn lửa trong đêm tình nhân lễ
Hương thấm hồng đôi dòng lệ mừng rơi
Đêm trăng tỏ vốn đời mang lời thệ
Ngọn lửa tàn dâu bể mộng trùng khơi

Lửa bừng sáng đỏ đen đời thi sĩ
Men tình nồng ủ ấp chỉ vừa nhen
Vượt bao sóng gió khen chê dị nghị
Thế gian tình lo nghĩ rồi cũng quen

Sang giàu có nghèo hèn hay khốn khó
Lưới tình đời soi tỏ lòng thế nhân
Trong cõi mộng kiếp phù vân còn đó
Lửa trong tim thắp đỏ tình, nợ, ân

Trong vô vọng đời cần một mầm mống
Thu đi đông tàn hạt giống vượt lên
Mùa xuân chớm nụ vươn trên nhịp sống
Lửa tơ tình hết đông lại mông mênh.

Sài Gòn, 15/02/2023

 

NỤ HÔN ĐÊM TRĂNG HOANG DẠI

Nụ hôn ngọt đêm trăng em mới tặng
Đắm nồng say dịu mặn ở đầu môi
Đất trời chuyển xoay đồi hoang yên lặng
Ngây ngất lòng cay đắng ngọt hòa đôi

Em đến với tôi trên đồi hóa mộng
Tỏa hương lòng thơm mọng lúc bên nhau
Khoảng xa cách một nhịp cầu lớn rộng
Nối đất trời khoảng trống màu chỉ nâu

Nụ hôn tặng anh đêm đầu mãi nhớ
Giấc mơ hồng nguyệt sáng chờ tình nhân
Vọng nguyệt cao thả vần thơ hồn sợ
Lúc đêm tàn trăng nỡ lòng xa vân

Em vẫn đến mỗi khi ân nợ hết
Bởi trăng tròn khuyết theo vệt thời gian
Đêm nguyệt sáng hòa khoảng vui ngày tết
Nụ hôn mờ theo vết của trăng hoang.

Sài Gòn, 16/02/2023

 

LÁ RƠI

Tôi đếm từng chiếc
Từng chiếc lá rơi
Lá vàng rụng xuống
Nửa đời còn nơi

Lá xanh xanh biếc
Ở lại trên cành
Đớn đau, đau đớn
Tuổi hờn đêm thâu

Lá buồn lá đau
Lá lại đổi màu
Thu đi đông đến
Lá sầu lại rơi

Lá ơi! Sao nỡ!
Lá vội lìa cành
Luân hồi một kiếp
Vòng quanh một đời.

Sài Gòn, 16/02/2023

 

QUẢNG NGÃI QUÊ HƯƠNG TÔI

Nhớ quê hương! Tôi lại về đất cha
Tươi đẹp phố phường cầu phà xây mới
Cùng hoa cỏ vẫy mời xuân mong đợi
Nàng xuân cười thắm rạng ngời muôn hoa

Xuân nồng nàn vạn đoá nụ vươn lên
Xanh xanh sáng khắp đồng trên mọi nẻo
Chân đèo phía xa nghe tiếng Chèo Bẻo
Cảnh Xuân trời đất ai khéo tạo nên

Quảng Ngãi* mông mênh biển sóng bạt ngàn
Xanh biêng biếc biển tràn đầy tôm cá
Lung linh nắng múa ca trên cành lá
Bãi biển xinh đẹp nhòa ánh nắng vàng

Tôi đắm say ngắm Quảng Ngãi quê mình
Trời mây nước thắm nồng tình tươi sáng 
Nắng Thạch Bích** mây đan chiều chạng vạng
Lượn lờ trôi lát đát áng mây tình

Trà Khúc*** sông, ghe tỉnh ghé bến chiều
Lăn tăn sóng nước gợn nhiều niệm kỷ 
Con đò ngược dòng thầm thì vọng trí
Nhớ cái thời mộng mị bên người yêu

Quê hương tôi hòa nhịp điệu từng ngày
Tràn đầy sức sống bao điều thay đổi
Xuân thương nhớ bên đồi thơ rất vội
Yêu mãi chiều gió thổi chờ heo may.

* Tỉnh Quảng Ngãi
** Thạch Bích một địa danh ở Quảng Ngãi
*** Trà Khúc một con sông ở Quảng Ngãi

Sài Gòn, 17/02/2023

Nguyễn Thanh Vinh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: