Chùm thơ tình Nguyễn Thị Lý (Thanh Hóa)

14/02/23 – 08:02

Tác giả Nguyễn Thị Lý 

ANH ƠI

Ôm bao nhung nhớ cho vừa
Ôm bao tủi hận cho chừa lòng mơ
Việc chi mà đợi mà chờ
Việc chi năm tháng ngẩn ngơ tơ lòng

Ta về tháo hết cho xong
Vui buồn bỏ lại còn trông mong gì
Ái tình vội đến vội đi
Trăng thu vội khuyết gió vi vu buồn

Liễu hờn tóc mãi mãi buông
Tiếc chi tình nhạt cho luôn tháng ngày
Rộng trời dang cánh chim bay
Hót vang một tiếng , từ nay hết rồi

Hết rồi sóng gió mưa rơi
Hết thời đũa lệch chung đôi tháng ngày
Ruộng ai người ấy cấy cày
Không vay không mượn thôi dày vò chi

Thôi rồi một kiếp tình si
Thôi rồi thôi nhé còn chi mặn mà .
Sổ lồng con sáo bay xa
Trời cao đất rộng lá hoa mãi còn .

 9/ 8/2022

NỖI NHỚ

Anh biết không khi yêu là rất nhớ
Vắt kiệt cùng hơi thở nhớ thương anh
Đông sắp tàn mưa gió lạnh đến nhanh
Không có anh ai ủ mềm nỗi nhớ

Tháng mười hai đông cựa mình trăn trở
Hoàng hôn buồn tựa cửa ngóng trông nhau
Em thầm ước nếu như có phép mầu
Cùng ước nhé
Mình bên nhau mãi mãi

Để nỗi nhớ sẽ chẳng buồn hoang hoải
Để tơ lòng đừng khắc khoải chờ mong
Như sông kia muôn kiếp chảy xuôi dòng
Có ai đếm ..đong .. đo được nỗi nhớ

Dấu yêu ơi hãy bình an đi nhé
Ở nơi này em lặng lẽ ngóng trông
Gửi vào gió triệu nụ hôn nồng
Gió hãy nói với anh rằng
Em rất nhớ!

02/02/2023

Ảnh minh hoạ internet

MỘT MÌNH EM NGẮM BIỂN

Chỉ một mình em với biển thôi anh
Chỉ có mây bay trên ngàn con sóng vỗ
Ở phía xa kia là quê cha đất tổ
Mấy Chục năm trời ôm nỗi nhớ không nguôi

Có lúc quá buồn em những muốn buông xuôi
Cát bụi rồi ra sẽ trở về cát bụi
Cũng chẳng còn chi để cho em tiếc nuối
Anh đem ân tình sưởi ấm trái tim đau

Trước biển một mình đối diện tình sau
Tự hỏi vì sao vẫn còn yêu được nữa
Tự hỏi vì sao con tim còn mở cửa
Đón nhận bóng hình hoàng tử ở trong mơ
Ơi
Trước biển một mình cái nhớ hóa thành thơ
Gửi về phương anh bức tình thư viết dở
Màu tím em pha dịu dàng như tiếng thở
Chỉ ước có ngày mình ngắm biển cùng nhau.

29/12 / 2021

THỜI GIAN

Đi trong buổi sáng sương mờ
Tìm con đò đợi bên bờ sông quê
Đã nghe rộn bốn bề sóng nổi
Thương thân cò lặn lội nông sâu

Phận bèo trôi dạt về đâu
Mà lơ lửng giữa bọt sầu nước xô
Vừa một thoáng đã trưa đứng bóng
Cánh phượng hồng cháy bỏng lời ve

Câu thơ phơi giữa nắng hè
Không êm ả tứ lại se sắt lòng
Em nhặt lại những dòng xưa cũ
Góp câu vần cho đủ chiều nay

Tìm nhau ở đoạn cuối ngày
Nắng dù nhạt nắng vẫn say sưa chiều
Con gió thổi cánh diều vẫn thả
Vẫn biết rằng lúc ngả khi chao

Thời gian còn lại là bao
Em mang dồn hết gửi vào trang thơ.

26/01/2023

THÔI ANH ĐỪNG BUỒN

Buồn chi đôi mắt mơ màng
Hay anh lại nhớ cô nàng nhà thơ
Hay anh ngồi mãi mộng mơ
Hôn lên mái tóc mà ngờ tóc em

Ngày xưa còn bé trốn tìm
Ngu ngơ bịt mắt thì chim bay rồi
Em như bướm trắng một thời
Anh như chú bé một đời tìm nhau

Buồn chi dáng vóc nhuốm sầu
Em, anh chỉ có tình đầu là chung
Thôi đừng nước mắt rưng rưng
Xa nhau vài tháng người dưng sẽ thành

Con đường phố thị loanh quanh
Ngõ xưa còn đó riêng anh chẳng về
Buồn rơi trên mái tóc thề
Xin anh đừng có ủ ê nữa mà.

25/01/2023

MẸ ƠI

Gió lạnh đang về giữa tiết đông
Con thương nhớ mẹ sắt se lòng
Thân già mắt kém khi đầu bãi
Tuổi lớn lưng còng lúc cuối sông
Từ ấy người đi trầu rụng lá
Ngày nay con đến cải khô ngồng
Thân gầy bóng cũ đâu còn nữa
Tựa cửa bao lần bóng đợi trông.

Nguyễn Thị Lý

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: