Chùm thơ tình – Nguyễn Thưởng

02/03/23 – 08:03

Minh họa: ảnh internet

 

LỠ NHỮNG MÙA XUÂN

Mùa đông chồng mùa xuân
Vòng trời đất chồng lên nhật nguyệt
Cái lạnh vô hồn phỉ báng ngàn năm
Nơi sinh ra anh. Đâu chỗ anh nằm?
Mà quay quắt sống gấp đời nhung lụa
Xót xa thay mùi hương của lúa
Quên giống nòi quên cả anh linh
Tiếng xích kêu co thắt cuộc tình
Chưa đủ mạnh tình huynh huynh đệ đệ
Vết thương lòng thời gian đâu dễ
Bởi kháng sinh không đủ để loại trừ
Căn bệnh này bệnh thế kỷ ư?
Vòng trời đất cũng buồn dư nhỏ lệ
Mùa đông chồng mùa xuân
Cây mai già quên một mùa hoa
Đành lỗi hẹn trước cửa ta bà
Chờ mùa xuân… xuân đi qua!

(Mùng 9- 2 Quý Mão vẫn cái lạnh mùa đông)

 

Nhà thơ Nguyễn Thưởng

XUÂN TÌNH

Tôi viết bài thơ xuân giữa ngàn mây trùng trùng giăng lối
Xuân có buồn nghe vị chát vành môi
Hỏi em có nghe một chớm nở sau chồi
Nghe gió hú mà lòng bồi hồi thương nhớ
Đã bao năm lạc chuyến đò duyên nợ
Sóng vẫn xô bờ trôi dạt bến mơ
Đêm trong nhớ
Chim én lạc loài lẻ bạn bơ vơ
Xuân ơi xuân hoa có ngậm ngùi sao trở màu nức nở
Mà lá cứ rủ, hoa bùi ngùi thổn thức từng canh
Đêm cứ xa lá dằn vặt trên cành
Đốt chăn chiếu sưởi ngọc ngà em trong băng giá
Ta đốt vần thơ thắp tim lên tìm trong mảnh ghép
Nhấp chén buồn giọt đắng ướp tình tôi
Em như hương hoa thấp thoáng chỗ anh ngồi
Ôm riết bóng hình em trong mộng mỵ
Giữa mơ xuân cũng ướt màu tri kỷ
Nâng chén sầu đập vỡ mối tình si
Tiếng vỡ toang nát vụn nét xuân thì
Say say tỉnh mùa xuân đang chớm nở.

 

EM LÀ NIỀM TIN

Em là hoa của bốn mùa kết trái
Là đường mật dịu ngọt đêm đêm
Là nụ cười chở bao mùa dâu bể
Là niềm tin chảy mãi phút êm đềm
Em là sóng nương thuyền về bến bãi
Vỗ mạn thuyền êm ả nước trôi xuôi
Trong vô tư biển hát dấu chân người
Bình minh sớm ánh hồng tươi rạng rỡ
Ngày và đêm sóng cùng thuyền duyên nợ
Sóng cứ bạc đầu tóc ngỡ hãy còn xanh
Biển nước sâu có lúc cũng chòng chành
Em vẫn sóng ôm thuyền anh trên bến đậu.

 

DẤU YÊU

Muôn đời rạ cũng là rơm
Hồn quê trời đất hạt cơm trắng ngần
Hương xưa tay mẹ ân cần
Hạt thơm hạt dẻo nợ nần mồ hôi
Trẻ thơ phơi chỗ em ngồi
Bắn bi đánh đáo lên ngôi Ngọc Hoàng
Dù cho cuộc sống sang trang
Rạ rơm hồn phách xóm làng thân thương.

 

NIỀM VUI MÙA ĐÔNG

(Tặng buổi kết nghĩa SÔNG QUÊ – NGUỒN VIỆT)

Ôi niềm vui mùa đông
Cái se lạnh
của đất trời
tim tôi ấm lại
Những giấc mơ
tưởng chừng còn trẻ mãi
Nở trong tôi những đoá hoa cười
Một cuộc gặp chẳng ngờ
Ngỡ trong mơ
Như thuyền cập bến
như bến bờ vỡ tung tiếng hát
Nghe thấm sâu dào dạt tình người
Tôi với anh đã qua tuổi hồng tươi
Đã tìm lại khoảng người đáng sống
Chào các anh
đã về trong đêm mộng
Tay nắm tay tình yêu bỗng ngập tràn
Chào các anh
Vào một sáng mênh mang
Đem hơi ấm mịn màng cài lên mắt
Biết anh trong thơ
nhưng chưa từng gặp mặt
Để hôm nay se sắt một nỗi niềm
Chào các anh
Hãy uống trọn niềm tin
Dù khoảnh khắc
nối tình miên viễn
Tôi với anh như cuộc tình không đưa tiễn
Cho lá xôn xao cho biển sóng trào
Chào các anh
Ta gặp ta
lòng cứ nao nao
Như hò hẹn năm nào thuở trước
Một cuộc gặp
ta chưa hề biết được
Cứ rưng rưng một cõi tìm về
Chào các anh
Ta gặp nhau đánh thức những cơn mê
Cứ thắp lửa sưởi bốn bề hoa trái
Cho sáng mãi
Tình yêu
Khúc SÔNG QUÊ – NGUỒN VIỆT.

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: