Chùm thơ tình – Nguyễn Thùy (TP Hồ Chí Minh)

18/06/22 – 08:06

Tác giả Nguyễn Thị Thùy

DUYÊN TÌNH !!!

Mắt xanh môi đỏ má hồng
Cho anh hỏi xíu…có chồng hay chưa ?
Đằng ấy hỏi …nhỏ đây thưa
Em vừa mới lớn… lên chưa có chồng !

Má kia sao lại ửng hồng
Phải chăng e thẹn … đúng không đẹp à ?
Đôi môi mềm mại kiêu xa
Nụ cười tỏa nắng… làm ta xiêu lòng!

Mắt huyền lóng lánh mi cong
Hồn anh chới với … say trong biển tình
Này em gái nhỏ xinh xinh
Lại gần ghé sát … chúng mình làm quen!

Tâm đầu hợp ý bén duyên
Cùng thưa Cha Mẹ … sắm thuyền rước dâu
Thầm thương em đã từ lâu
Anh đây muốn ngỏ … bao câu mặn mà!

Pháo hoa bánh rượu trầu trà
Đôi bên bốn họ … gần xa chúc mừng
Nắm tay hai đứa thẹn thùng
Ước thề trao trọn … tim nồng hương yêu!!!

 

CHÔNG CHÊNH!!!

Mưa chiều tầm tã
Trong dạ xốn xang
Một mình suy nghĩ miên man
Chông chênh với kỉ niệm vàng ngày xưa.

Ngoài trời còn mưa
Gió đưa mây tới
Bao chuyện vui buồn cũ mới
Dần hiện về làm chới với tim yêu.

Mưa ngập đường chiều
Liêu xiêu chân bước
Hè mà sao nghe giá buốt
Lòng nghẹn ngào lệ mặn nuốt vào trong.

Ngàn điều ước mong
Theo dòng nước xiết
Nhớ người thương xưa da diết
Chiều mưa buồn hỏi anh biết hay không?

Thổn thức nỗi lòng
Đau trong niềm nhớ
Khóc chuyện tình yêu dang dở
Mình em buồn giữa mưa gió … chông chênh !!!

 

PHƯỢNG BUỒN!!!

Em về đâu để Phượng buồn tơi tả
Con đường chiều giờ ngập lá me bay
Mình anh sầu lay lắt với men cay
Trời chập choạng nào có hay đã tối .

Em quên ta để tình chia hai lối
Cánh Phượng hồng đâu có tội tình chi
Bao yêu thương anh đã cố líu ghì
Người lặng lẽ bỏ đi không luyến tiếc.

Em phụ tôi chẳng nói lời ly biệt
Mối tình đầu xao xuyến lúc hạ sang
Giờ mình anh gom nhặt cánh Phượng tàn
Ôm nỗi nhớ miên man trong rượu đắng .

Tuổi học trò tung tăng màu áo trắng
Trên sân trường đầy nắng ngắm Phượng rơi
Em ở đâu để nhung nhớ mình tôi
Dấu yêu xưa lỡ quên lời hẹn ước.

Chiều dần tàn trong men say anh bước
Nhìn Phượng buồn mặc gió cuốn bay xa
Người thương xưa bóng dáng cũ nhạt nhoà
Chuyện tình đẹp giờ cho ta hoài niệm.

Trong cơn say gọi tên người da diết
Em vô tình có biết …Phượng buồn không???

Ảnh minh hoạ internet

CHỜ NGƯỜI NĂM CŨ !!!

Mình em bên gốc Phượng già
Chờ người năm cũ về qua nơi này
Kỉ niệm vương vấn đâu đây
Màu hoa vẫn thắm như ngày mới quen !

Ngắt chùm hoa đỏ cho em
Tặng trang lưu bút ép thêm bướm vàng
Đông qua Xuân đến Hạ sang
Bao điều muốn nói ngổn ngang trong lòng!

Người ơi còn nhớ hay không
Những chiều trốn học lòng vòng hái hoa
Cô Thầy méc với Mẹ Cha
Bạn bè trêu ghẹo thật là ngại ghê !

Chia tay mỗi đứa một nghề
Xa trường xa bạn lời thề cũng xa
Hôm nay em ghé thăm nhà
Hẹn anh dưới gốc Phượng già năm xưa!

Anh đừng đổ tại trời mưa
Rồi quên lời hứa khi xưa đôi mình
Bao kỉ niệm thủa học sinh
Em mang theo để chúng mình hàn huyên!

     Chỉ mong anh nhớ đừng quên
Cả chiều ngóng đợi… tội em anh à !!

 

CHỦ NHẬT BUỒN!!!

Chủ Nhật mà … ngoài đường sao vắng quá
Nắng nhạt nhoà… làm hạ cũng buồn theo
Ve trên cành … mệt mỏi chẳng muốn kêu
Phượng ủ rũ … sau mưa chiều hôm trước!

Bên khung cửa… em nhủ lòng ao ước
Ngày cuối tuần… mình được dạo phố vui
Vậy mà nay… người cũ đã xa rồi
Bao thề hẹn … lả lơi theo chiều gió !

Suy tư buồn… với bao điều dang dở
Lòng vu vơ… hỏi ai đó nhớ mình
Kỉ niệm yêu…những buổi sớm bình minh
Bao chiều vàng … cùng tâm tình chia sẻ!

Chủ Nhật buồn… trong cô đơn lặng lẽ
Em ước mình… được vui vẻ như xưa
Gặp lại nhau …đừng ngoảnh mặt làm ngơ
Không giận dỗi… chẳng hững hờ quay bước!

Người thương ơi… đường đời dù xuôi ngược
Em vẫn mong… dệt mộng ước duyên lành
Mình bên nhau … cuộc sống lại tươi xanh
Chủ Nhật vui … em bên anh dạo phố !!!

Nguyễn Thùy

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: