01/06/23 – 02:06
CHO EM HẾT THIÊN ĐƯỜNG HOA MỘNG ĐÓ
Anh cho hết rồi, em nhận đây
Thiên đường hoa mộng anh trao tay
Nâng niu gìn giữ em cất kỹ
Gói trọn mang theo suốt đêm ngày
Anh đã cho em hết thiên đường
Lồng thêm vào đó những lời thương
Trầm bổng cuộc đời anh trao hết
Cho em thôi lạc: Giữa tình trường
Anh đã cho rồi chớ nhận lui
Cho chỉ riêng em, chỉ em thôi
Sau tháng năm dài em chờ đợi
Mãi đến hôm nay, hết ngậm ngùi
Ước mộng anh trao, em nhận rồi
Dù rằng khoảng cách có xa xôi
Cho dù làm Ngưu Lang Chức Nữ
Ước gặp một lần trong năm thôi.
ƯỚC
Anh ước anh là sợi nắng chiều
Để tô má thắm cho em yêu
Để làm dịu mát làn môi đỏ
Và để xóa dần nỗi cô liêu
Anh sợ hoàng hôn phủ nắng chiều
Lùa từng cơn gió thổi hắt hiu
Làm rối làn tóc em đang xõa
Lúc ngồi tựa cửa mắt đăm chiêu
Trông về ai đó những buổi chiều
Trong căn nhà nhỏ với quạnh hiu
Mơ cánh nhạn còn bay xa thẳm
Mà mãi nhớ nhung, luyến lưu nhiều.
NHỮNG SẺ CHIA CỦA BIỂN
Biển đang sầu mấy ngày nay lặng tiếng
Biển buồn vì đôi ấy chẳng viếng thăm
Mỗi đêm về song bước dưới ánh trăng
Âu yếm lắm khi biển nằm thao thức
Cất tiếng hát cùng gió khuya dào dạt
Đưa sóng vào bãi cát nhè nhẹ lăn
Từ khơi xa biển yên ắng lặng nằm
Mắt theo dõi cặp tình nhân sánh bước
Ôi đẹp quá dưới trăng vàng hẹn ước
Mãi bên nhau, sẽ chung bước trọn đời
Thế mà nay phải đôi ngả đôi nơi
Biển biết thế mà không lời ngăn được
Mấy hôm nay một mình ai lẽ bước
Trước biển buồn đứng lặng ngước nhìn lên
Trời đầy sao cùng bên dáng chị Hằng
Mắt u uẩn với muôn ngàn cay đắng
Biển biết thế không cựa mình lẳng lặng
Cảm thông cho tình lẽ bước đơn hành
Không gồng mình gầm thét giữa đêm thanh
Không giận dữ, mà dịu hiền thương cảm
Cả không gian về khuya càng ảm đạm
Một mình ai sầu thảm dưới trời trăng
Trên bầu trời không một chút mây giăng
Biển đồng cảm với cuộc tình tan vỡ
Biển chia sẻ mối tình không duyên nợ
Nên bây chừ đàn đã lỡ đứt dây
Để mỗi người phương ấy và nơi đây
Bao thổn thức tràn đầy trong niềm nhớ.
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Cũng cánh đồng xanh, cũng lũy tre
Cùng hàng phượng vĩ mỗi trưa hè
Tung tăng đùa nhảy tìm hoa ép
Lưu bút ngày xanh, vọng tiếng ve
Mới đó giờ đây đã quá xa
Năm mươi năm chẵn đã trôi qua
Cái tuổi xuân xanh không còn nữa
Giờ gặp lại nhau đã về già
Kẻ mất người còn có vẹn đâu
Tựa như dòng nước chảy qua cầu
Ngồi đây ôn lại ngày xưa ấy
Bạn cũ mô rồi, có đủ đâu
Còn năm ba đứa bạc mái đầu
Thỉnh thoảng chuyện trò đôi ba câu
Ôn về ngày cũ mỗi khi gặp
Mới thấy nghĩa tình thật đậm sâu
Tình bạn học trò mới bền lâu
Không tiền không của chẳng ngọc châu
Vô tư đùa giỡn khi gặp gỡ
Thoải mái vui cười lúc bên nhau.
MÃI NHỚ NGÀY ẤY
Trưa nay nắng anh nhớ về rừng thẳm
Muốn đến đây để ngắm lá vàng rơi
Nhìn cây xanh chen chúc giữa núi đồi
Nghe tiếng suối róc rách lăn dòng chảy
Gió riu riu tựa nhịp đàn ai gảy
Buổi trưa hè nóng nảy dưới hàng cây
Nơi rừng rậm bóng mát rợp cả ngày
Giờ tưởng lại mà trong lòng luôn nhớ
Cũng nơi đây hai đứa mình một thuở
Tay nắm tay song bước dưới rừng xanh
Em dịu hiền cạnh bước một bên anh
Môi nhấp nháy với nụ cười say đắm
Chỉ hai ta song hành trong rừng vắng
Thả hồn theo mộng ước của ngày mai
Sống với nhau trọn kiếp mãi lâu dài
Mơ thế đó nhưng mà ai biết được
Loạn ly đến tình mình chia xuôi ngược
Em theo chồng, anh cất bước ra đi
Chia tay nhau không nói một lời gì
Mắt đẫm lệ buổi chia ly ngày đó
Thầm bên tai em cất lời nói nhỏ
Em yêu anh giờ dâng hết cho anh
Lặng nhìn em mà anh đã không đành
Lấy của em cái ngàn vàng cao quý
Tình đẹp mãi khi trong lòng suy nghĩ
Không tầm thường với ích kỷ thô sơ
Tình sáng trong không phải tại dại khờ
Luôn khắc nhớ tình ngây thơ ngày ấy.
Phạm Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang