02/02/23 – 05:02
KHẮC KHOẢI
Nàng đã hẹn tôi ở chốn nầy
Nên tôi vội vã đến nơi đây
Công viên ghế đá đang ngồi đợi
Và mãi ngóng trông đã bao ngày
Cánh nhạn mịt mù tận nơi đâu
Để tôi tâm dạ với thương sầu
Mắt trông tứ phía lòng khắc khoải
Cứ mãi đợi nàng, biết bao lâu?
Đã hẹn ước rồi sao lại quên?
Cho tôi trông ngóng cả ngày đêm
Mỏi mòn chờ đợi, mà không đến
Chỉ để cho mình lệ trào thêm.
VỀ CỬA ĐẠI HỘI AN
Chính nơi đây ngày xưa mình âu yếm
Lúc trăng tròn bên biển tựa vai nhau
Về lại đây cảnh cũ có còn đâu
Tưởng nhớ lại khi mái đầu đã bạc
Biển bây giờ đã trở nên xơ xác
Sóng vô tinh phá nát hết cảnh thơ
Người nay đâu, có còn nhớ năm xưa?
Khi hai đứa đã lắm mơ nhiều mộng
Tay trong tay với tràn đầy hy vọng
Nào ngờ đâu cuộc sống đã khác xa
Mãi đến nay khi tuổi đã về già
Thăm chốn cũ mới nhận ra cay đắng
Người cùng cảnh đã âm thầm lẳng lặng
Đã mất rồi với năm tháng, thời gian
Đứng lặng người nhìn sóng vổ từng cơn
Gió lùa thổi mà lòng luôn nuối tiếc.
VỀ LẠI CHÙA CẦU
Đứng bên chùa cầu anh đang nhung nhớ
Kỹ niệm ban đầu hai đứa bên nhau
Về lại đây mà chẳng thấy em đâu
Sau năm tháng bao dãi dầu mưa nắng
Kể từ ngày minh chia tay cay đắng
Không một lời, lẳng lặng em bước đi
Khoác lên mình với chiếc áo vu quy
Bỏ đằng sau mối tình si vô vọng
Trở về lại đây mà lòng trông ngóng
Dáng người xưa đã biệt bóng phương nào
Dưới nắng trưa anh đứng cạnh chùa cầu
Nhớ lại buổi ban đầu mình gặp gỡ.
CÓ THỂ
Nếu có thể ta bắt đầu làm lại
Cho gần nhau và sánh bước bên nhau
Để bây chừ cho đến mãi ngàn sau
Không chia cách hai phương trời xa thẳm
Nếu có thể cùng bên nhau say đắm
Cùng cafe để ngắm ánh sao rơi
Khi đêm về cùng sánh bước chung đôi
Ngắm trăng sáng trên bầu trời xanh ngắt
Và không thể, không thể nào chia cách
Hai tâm hồn luôn vọng hướng về nhau
Với con tim vẫn mãi mãi khắc sâu
Kỹ niệm đầu qua áng thi ngân bổng
Nhìn sao khuya mà không còn hoang tưởng
Ánh mặt trời đang ngất ngưởng trên cao
Để lòng mình luôn mãi được xôn xao
Vẫn trông ngóng vẫn ước ao tương ngộ.
EM SẼ VỀ
Vì nghịch cảnh nên chưa về Quảng Trị
Gần bên anh chỉ trong mấy ngày xuân
Biết xa nhau là em lắm nhớ nhung
Nhưng anh hởi bởi nhiều cách ngăn quá
Không bên anh tâm hồn em băng giá
Đêm từng đêm với khắc khoải chờ trông
Mong tình mình sớm qua được ngày đông
Để xuân đến ấm nồng cho đôi lứa
Xuân năm nay em không còn lần lửa
Mà sẽ về như đã hứa với nhau
Em ở đây trông ngày tháng qua mau
Mong gặp gở để bớt sầu nhung nhớ
Về bên anh nắm tay đi khắp ngõ
Nơi quê mình để bày to tâm tư
Của hai ta từ dạo đó đến chừ
Luôn gắn kết tựa như cây và đất
Tình đôi ta không bao giờ chia cách
Dù hai ta không được mãi bên nhau
Không cận kề là muôn vạn niềm đau
Luôn in chặt khắc sâu trong tâm thức.
Phạm Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang