Chùm thơ tình quê hương – Lê Thị Ngọc

07/07/23 – 02:07

Tác giả Lê Thị Ngọc

 

MIỀN QUÊ YÊU DẤU

Quê tôi đó dãy núi ngàn vời vợi
Mùa thu sang hồ hởi biết bao tình
Yêu thật nhiều cái tên gọi Tân Ninh
Sâu tâm khảm trái tim mình luôn nhớ

Mọi người hỡi nơi quê nhiều duyên nợ
Đi xa rồi cách trở nỗi nhớ mong
Mỗi ngày qua nghe rạo rực cõi lòng
Nhịp tim trỗi lắng trong nguồn xúc cảm

Thu đang độ vào giữa mùa tháng Tám
Nắng gắt gao đến rám cả trái bòng
Đỉnh núi ngàn ta vẫn cứ thong dong
Ngắm cảnh đẹp về bên dòng suối mát

Kìa mấy trẻ vui đùa đang nhặt hạt
Tiếng suối reo vang khúc hát non ngàn
Thắm nồng nàn tình cảm đượm chứa chan
Lòng phấn khởi ngập tràn nơi đất mẹ!

 

THÁNG BA NHỚ MẸ

Nơi viễn xứ con âm thầm nhớ mẹ
Tháng Ba về nhỏ bé một món quà
Câu thơ vần mượn phây búc lẳng hoa
Gửi chúc mẹ thể an hòa mạnh phước

Nhiều sức khỏe bình yên cho con được
Trông thấy người điều ước mỗi ngày sang
Và hằng đêm trong giấc mộng ngỡ ngàng
Nằm bên mẹ tay người dang ôm lấy!

Ngưỡng bóng xế con còn mong uốn lẫy
Mẹ hay chiều giành hết thảy yêu thương
Dù cách xa ngàn vạn dặm cung đường
Trong tim đỏ vẫn luôn hường dáng mẹ

Ngày phụ nữ chúc mẹ hiền vui vẻ
Chúa hồng ban đẹp đẽ bức tranh giàu
Chín ba rồi mà chân bước còn mau
Niềm phước hạnh cho đời sau con cháu…!

 

ANH CÓ VỀ QUÊ MẸ

Anh có về quê mẹ với em không
Thu đang tới cánh mồng vui hớn hở
Lối đi cũ tường vi khoe rực rỡ
Dòng sông Thương cầu duyên nợ tỏ bày

Bao lâu rồi mình chưa tới nơi đây
Đôi bờ khát cứ vơi đầy lặng lẽ
Dừng trước doạn in đậm thời thơ trẻ
Bến tương phùng ngồi thỏ thẻ cùng nhau
 
Nhìn dòng trôi mơ hạnh phúc thắm màu
Khi tim đã lựa chọn trau chuốt gởi
Một chiều muộn tin buồn gió đưa tới
Người ra đi miền đất mới xây đời

Ngâu bao trùm vùng ngực đỏ của tôi
Lệ nhòa nhạt đứng ngồi trông nước chảy
Dòng sâu đục làm sao nhìn rõ đáy
Dạ thẫn thờ lúc nãy hỏi người nghe

Anh có về với em thăm quê mẹ!

06/7/2023

 

QUÊ HƯƠNG TÔI

Quê tôi đó mênh mông đồng lúa trải
Cảnh đẹp ngời thoải mái hoạ vần thơ
Họ ở đâu không gian hẹp đứng chờ
Tầm hạn hiểu ngẫn ngơ đời muôn vẻ

Quê tôi ở có núi cao đồi bé
Dòng sông Lê tuổi thơ trẻ ngọt ngào
Đượm nồng nàn trong khúc hát tâm trao
Yêu nhiều lắm niềm tự hào thấy rõ

Mỗi ngày mới bình minh lên rạng tỏ
Chim hót vang xóm ngõ rực rỡ hồng
Nắng trải vàng hoa khoe sắc thắm bông
Cây bút mượn ghép lồng vần thơ sáng

Vầng mây ấm gió nhẹ nhàng phiêu lãng
Sắc bên đời tỏa sáng đẹp thắm tươi
Nhà quê thôi miệng vẫn nở nụ cười
Bởi cuộc sống của ai người thụ hưởng

Tôi vẫn vậy mang niềm vui sung sướng
Nơi quê nhà vui thưởng nét đẹp xinh
Mãi yêu thương sâu đậm trái tim mình
Quê tôi đó thị trấn Nưa tươi đẹp…!

 

QUÊ HƯƠNG TÔI Ở ĐÓ CÓ AI CÙNG VỀ 

Thị trấn nhỏ luôn mong người thăm tới
Dạ luyến lưu hoài ngóng đợi những chiều
Tháng Sáu về làn gió mát liêu diêu
Hương hoa cỏ theo gió chiều ngào ngạt

Dòng tương lãng tình quê vang khúc hát
Ru vào lòng dào dạt giấc mộng êm
Đỉnh núi ngàn mây trắng ngự êm đềm
Bóng rồng khởi hào quang thêm lấp lóa

Miền quê đó hè về vui đạt thỏa
Cảnh trưng đầy mang vào hoạ khúc thơ
Hàng cây xanh chim ríu rít gọi chờ
Chùm phượng vĩ cứ mơ rồi khoe sắc

Bằng lăng tím đậm đà màu áo mặc
Ngắm hoàng hôn lòng nhắc mãi tên người
Ánh trăng vàng soi rõ nụ cười tươi
Sao lấp lánh khôn lười lên dày đặc

Sáng nhiều vệt trôi dài không thấy mắc
Lặng bình yên đầu Núi Trặc ôm vồn
Đêm đã về buồng tim được thể ôn
Tình tri kỷ cứ dập dồn mạch trỗi

Lời thơ gởi câu vần chau chuốt vội
Chưa đủ nồng nên tiếc nuối chút thôi
Về nay mai lời hứa sẽ đắp bồi
Tình say đắm ấm bờ môi ngào ngọt.

13/6/2023

Lê Thị Ngọc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: