18/06/22 – 09:06
Cắt nửa vầng trăng
Mảnh trăng gầy ai nỡ bẽ làm đôi
Ném vào nhau một cuộc tình dang dở
Tình! Nợ tình chất chồng bao mảnh vỡ
Thương, nhớ thương trăn trở nỗi niềm riêng
Thương và yêu từng cơn sóng triền miên
Trên dòng sông mối tình đầu bồi lỡ
Tình mênh mang dập dìu trôi theo gió
Nhớ hôm nào môi đỏ ngại ngùng trao
Những vần thơ tình tứ thật ngọt ngào
Nay se thắt lạnh lùng rơi khói thuốc
Phố bây giờ vẫn hàng cây gầy guộc
Bóng ngã chùng bên thềm đá rêu phong
Ta vẫn vui ngọn lửa cháy trong lòng
Mà lạnh quá dữa hạ sầu băng giá
Bao nhớ thương còn trong ta tất cả
Người đi rồi… duyên xưa trở về đâu!
7/6/2022
Thao thức
Đêm lòng buồn chúc người ấy ngủ ngon
Mình ta mãi nơi này còn thao thức
Nghe nức nở từ đáy sâu lồng ngực
Ước mơ lòng bao giờ được gần nhau
Ôi tình yêu! Kỳ diệu phép nhiệm màu
Khoảng trời tím phủ đầy hai nỗi nhớ
Mảnh trăng khuyết bóng cô liu trăn trở
Biết bao giờ hai nửa ghép thành đôi
Trái tim yêu mang cảm xúc bồi hồi
Tim loạn nhịp nhớ nụ hôn trao gửi
Thả nốt nhạc nghe ngọt ngào diệu vợi
Nỗi khát khao thêm cuồng vội đắm say
Anh nhớ em đã bao tháng bao ngày
Ước… môi chạm tình nồng say ngây ngất
Vẫn ước mơ một vòng tay ôm chặt
Gửi hồn thơ tình chứa chất em ơi
Đêm thao thức tàn canh anh không ngủ
Chỉ mong người nơi xa đó bình yên
Tình yêu ta qua dông bão cuồng si
Gửi về em một tình yêu nỗi nhớ!
6/6/2022
Tìm về ký ức
Em nơi đâu… có thấy hạ đã về
Có nghe chăng giọt lệ có linh hồn
Anh lạc lõng một mình như hóa đá
Kế khi người hẹn ước với hoàng hôn
Thôi chào nhé… chiều vàng xưa kỹ niệm
Tiếng trống tan trường giờ học chia tay
Chỉ có anh ngẩn ngơ theo nhịp bước
Nhặt mùi hương vương vai áo em gầy
Thôi tạm biệt những khung trời đằm thắm
Những mộng mơ những ngày tháng êm đềm
Xin giả từ cả một thời rạo rực
Bước đường về là hình bóng rất em
Anh giữ mãi những tình thư không gửi
Bởi dấu yêu đã tàn úa ngang trời
Cánh phượng hồng ai kết thành nỗi nhớ
Nay đâu rồi mùa hạ của ngày xưa!
3/6/2022
Mưa lòng
Anh ở nơi đâu… sao để em ngóng đợi
Cứ xa hoài… cứ vời vợi mãi xa
Hoàng hôn buông chiều tím lệ nhạt nhòa
Cơn mưa lòng… tim vỡ òa tiếng nấc
Đêm ngủ rồi một mình em tỉnh giấc
Như tiếng đàn nhưng cung bậc cung thương
Sao rẽ chia cho đôi ngã đôi đường
Mưa ngập lối để sầu thương cô lẽ
Trong đêm mưa một mình em quạnh quẽ
Mong anh về đỡ buồn tẻ anh ơi
Đêm nằm canh trời cũng sắp sáng rồi
Mưa đã tạnh em vẫn ngồi vẫn đợi!
1/6/2022
Chuyến tàu kỹ niệm
Anh vẫn biết rằng tình của chúng ta
Cũng giống như chuyến tàu đêm vội vã
Và cuối cùng mình hai người xa lạ
Chuyến cuối cùng ta phải giả từ thôi
Anh vẫn biết năm tháng mãi dần trôi
Thời gian qua đi rồi ai cũng khác
Nhưng sao khỏi chút chạnh lòng man mác
Bởi đường tình ta lạc bến yêu thương
Vẫn biết rằng đau buốt nhói con tim
Đành chấp nhận chôn vùi bao mộng ước
Dẫu tình ta anh là người đến trước
Đến cuối cùng lại chậm bước hơn ai
Anh vẫn biết em còn có tương lai
Phận trắng tay ngày mai ai dám nghĩ
Bước đi em đừng mềm lòng ủy mị
Anh quen rồi cuộc sống chỉ mình anh
Trời về đêm trong không khí mát lành
Đứng tiễn em trong lòng buồn cảm xúc
Đêm về khuya tiếng còi tàu vang vọng
Tàu chạy rồi còn lại một mình anh!
24/5/2022
Sắc màu tình yêu
Em ngọt ngào đọng vào giấc mơ anh
Có hoa thơm sắc màu như cổ tích
Đôi mắt sáng với nụ cười tinh nghịch
Em là người đang hiện hữu trong anh
Em ùa vào trong nỗi nhớ yêu thương
Quyện sợi nắng vấn vương hồn mộng mị
Trốn cơn mưa mối tình ta chung thủy
Trọn cuộc đời tri kỷ chẳng phôi phai
Mình bên nhau dòng cảm xúc ngọt ngào
Niềm hạnh phúc nhân đôi hòa tan chảy
Cho yêu thương thêm một lần bùng cháy
Khát khao lòng ôm hết thảy trao nhau
Dù hoa kia có khô héo sắc màu
Tình yêu vẫn trước sau không phai nhạ
Nụ hôn mãi đọng bờ môi thơm ngát
Giữ trong đời dào dạt giấc mơ yêu!
23/5/2022
Phạm Sỹ Cường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang