Chùm thơ  tình – Thiên Hồng (Huế)

08/02/23 – 05:02

 

Chân dung nhà thơ Thiên Hồng

 

HUẾ VÀ ANH

 

Tháng tư về nắng cháy bỏng bờ môi
Dòng Hương Giang chất đôi bờ thương nhớ
Trăng đầu mùa khuyết non con thuyền vỡ
Nghiêng mạn chờ cho em gởi vần thơ…

Anh chim trời đã mỏi cánh Thiên di?
Em giờ thì chỉ nghiêng anh miền nhớ
Hai con tim ước cùng chung nhịp thở
Thương… giận… hờn… thôi trăn trở nhiều chi

Xin đời này ta mãi được bên nhau
An yên sống vui cuộc đời thực tại…
Thời gian trôi chúng mình đâu trẻ mãi
Giữa bộn bề là bể ái đôi ta…

Mùa trở gió Kinh Đô buồn lăng tẩm
Áo em bay nhuộm tím đẫm mây chiều
Có anh rồi ngày tháng chẳng cô liêu
Em và Huế yêu anh nhiều rồi đó

Huế và em yêu anh nhiều lắm đó…

Pestival, Huế, 2023

 

XUÂN YÊU THƯƠNG

 

Yêu anh nhiều lắm anh biết không?
Tim em thắm đỏ nhuộm tình hồng
Yêu anh yêu cả đời thơ mộng
Hơn áng mây trời lẫn gió đông

Em đã yêu nhiều anh biết không?
Tình em chan chứa rất mặn nồng
Với em anh mãi trời xanh rộng
Dạt dào hơn sóng biển mênh mông

Dẫu đời đầy sóng gió bão giông
Ngày tháng tình em nguyện chất chồng
Như gió mây trời kia lồng lộng
Đời mà có lúc tựa khúc sông

Xin trời kết hợp đừng lìa tan
Để sóng tình em mãi cuộn tràn
Hương Giang nước biếc bao giờ cạn
Thì tình em mới hết chứa chan.

 

 

HỜN XUÂN

 

Em tìm gì trong vạt nắng nồng say
Hoàng Thành vắng liều vay thêm nổi nhớ
Bến Văn Lâu vơi đầy lòng kẻ ở
Hẹn bao lần người trở lại Huế thương…

Em tìm gì? Thả gót bước mông lung
Đông đã qua lạnh lùng chưa kịp dấu
Buồn quẩn quanh không thèm tìm neo đậu
Kệ xuân về… nhuộm tím nhánh sầu đông

Em tìm gì? Cải vàng trải ven sông
Chiều Kim Long bềnh bồng miền ký ức
Nhớ thuở ấy con tim yêu rạo rực
Tuổi mộng mơ nhìn đời chỉ màu hồng…

Em tìm gì… chiều Đập Đá mưa ngâu
Thôn Vỹ Dạ nổi sầu giăng mắc lối
Sông Xanh* ơi… xin dừng chân đừng vội
Ký ức một thời… kỷ niệm khó phai phôi…

Em tìm gì… kệ Xuân đến rồi đi…

 

 

XUÂN MUỘN

 

Xuân chưa đến chẳng phải xuân không đến
Nàng xuân Hồng bận làm dáng đấy thôi
Ngúng nguẫy nghiêng nhẹ gót đến bên đời
Mai Đào tươi cũng thẹn thùng e ấp…

Xuân xuân ơi vội vàng chi phải gấp
Đông giao mùa đông lặng lẽ ra đi
Chúa đông buồn nhẹ khẽ khép đôi mi
Xuân ta đến có chi mà phải vội…

Yêu nồng nàn và đừng nên đổ lỗi
Xuân em trăng ngày mai sáng chốn nào
Hãy tin rằng Chúa ngự ở trên cao
Đã sắp đặt dù đời sao đi nữa…

Nàng xuân ấm đang từng nhà gõ cửa
Mở cõi lòng mừng vui đón xuân sang
Quẳng u buồn vứt sầu rũ vương mang
Nghe trong gió rộn ràng xuân ta đến…

 

EM MƯA NẮNG

 

Hạ đến gần anh có biết hay chăng?
Bằng Lăng Tím đan phượng Hồng chuẩn bị
Khoe sắc hương như tình ta anh nhỉ?
Hoa đến thì hoa trổ nhụy đơm bông

Hạ đến gần anh đã biết hay chưa
Biết rằng em… sáng mưa trưa chợt nắng…
 Mầu đỏng đảnh ngang đời anh lẳng lặng
Lúc nắng hè lúc giá lạnh như băng…

Hạ đến gần anh có biết hay chăng
Ghét hoài rứa vẫn dùng dằng thương lạ
Cuộn ào ào cho trời nghiêng đất ngã
Hết giận rồi… mai biết chẳng rời xa…

Ai biểu anh… yêu gái Huế chi mà
Hay lẫy đó… tại Mạ sinh em rứa
Trời sinh tính có mô mà chọn lựa
Hứa hôm rồi… mai vấp đá lại quên…

Chọc mần chi… cho em lẫy bắt đền
Phạt cả đời… phải kêu tên em hí…

01/4/2018

 

Thơ và ảnh: THIÊN HỒNG

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: