Chùm thơ tình – Trần Hải Lộc

03/08/23 – 09:08

Tác giả Trần Hải Lộc

 

VỀ HÀ TĨNH HỒN THIÊNG…

Em vặn lòng răng chưa về quê anh
Cứ dùng giằng ruột gan đầy thương nhớ
Một lần thôi đưa nhau về trong nớ
Thỏa say trời Can Lộc trong xanh

Em hỏi sao ta chưa ghé danh lam
Thăm Chùa Hương, Thiên Cầm, Kẻ Gỗ
Anh cười rằng mình thăm miền lăng mộ
Để thêm yêu người Hà Tĩnh xưa, nay

Nơi mồ hôi chát mặn những đường cày
anh lớn khôn từ sắn khoai và ầu ơi từng lời mẹ hát
Nắng Hồng Lam ngả nghiêng câu lục bát
Xiêu vẹo hồn Kiều nức nở mộ Nguyễn Du

Chuyện người con gái sông La đã hóa thành bất tử
Thời đạn bom chìm vào quá khứ
Những anh hùng lịch sử mãi khắc ghi

Ôi Hà tĩnh quê tôi miền đất cằn khô
Nhưng tự hào bao điều dịu ngọt
Những bậc tài hiền và kiên trung bất khuất
Sáng mãi muôn đời Hà Tĩnh hồn thiêng…

 

BIỂN KHÔNG ANH

Chừng như biển chẳng nguôi ngoai
Hay sao con sóng mệt nhoài nằm yên
Ngàn năm xưa vốn dịu hiền
Ai xô sóng phải dềnh lên tròng trành

Sáng nay bên biển không anh
Thẫn thờ sóng chẳng còn gềnh bờ môi
Nẻo về thương lắm người ơi
Phía kia nào chút mặn mòi biển không?

Thương nhau dồn nén trong lòng
Cồn cào là thế mỏi mong từng giờ
Bình minh hừng buột giấc mơ
Không nhau con sóng ngẩn ngơ lạc bầy

Mặt trời chuốc biển lịm say
Ngọt ngào ướp lại trong tay trọn đời
Một ngày chỉ một ngày thôi
Biển không anh để đơn côi mạn thuyền…

 

ĐỒNG QUÊ CHƯA XA

Cho tôi về lại ngày xưa
Vó, Nơm, nhủi tép, cày bừa, áo tơi
Cối xay, cối giã, chum, nồi
Trào trong khóe mắt một thời ông cha

Bấy lâu sống giữa phồn hoa
Mà chưa qua nổi vại cà, mớ rau
Đồng chua ruộng mặn những đâu
Để đo hồn cốt sang giàu hôm nay

Em tôi cái má hây hây
Bàn tay mềm mại bếp gầy rơm khô
Tan vào… mùi cá, mùi cua
Thơm từ thăm thẳm ngày xưa thơm về

Chao ôi! Nửa bước ĐỒNG QUÊ
Sao hồn cốt đã lạc về ngày xưa
Đong mình trong cái nắng trưa
Phưng phức phố thị hương chua ruộng phèn…

16/5/2023

 

BIỂN HÁT LỜI YÊU

Tạm biệt nhé bình minh trước biển
Bao nhiêu lời hẹn ước phải chia xa
Lặng lòng thức trọn đêm qua
Da diết lắm lời ru ai nhung nhớ

Như ngọn sóng ghì bờ vai nghẹn thở
Xa biển rồi trăn trở mang theo
Lời yêu như sợi dây neo
Buộc nhung nhớ vào những chiều lộng gió

Biển đợi chờ phía hoàng hôn chín đỏ
Gửi mặn mòi theo ngọn gió mang đi
Nơi đầu nguồn nghe như tiếng thầm thì
Là khao khát ước gì về với biển

Không xa nhé rồi một ngày sẽ đến
Biển cùng ta hát mãi lời yêu…

5/2023

 

GIEO HẠT NHỚ

Hẹn nhé Hà Giang, hẹn lần sau
Chia tay nhớ mãi nơi địa đầu
Thương khóm ngô buồn trong hốc đá
Nhớ má em hồng chợ vùng cao

Mắt ghé trông theo tận cuối nương
Tay gieo hạt nhớ, tay hạt thương
Vách đá ươm mầm tình xuôi ngược
Thương người xuống núi dạ vấn vương

Mây cứ mờ dần đá cao nguyên
Cay xè khói bếp mắt chợ phiên
Em gùi cái nắng đi về bản
Giàng ơi! Môi ngọt đã nồng duyên…?

13/4/2023

Trần Hải Lộc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: