Chùm thơ tình – Trần Ngọc Tá (Quảng Trị)

15/02/23 – 10:02

Tác giả Trần Ngọc Tá

VỀ QUÊ ĂN TẾT

Lịch âm cũng cũng sắp hết rồi
Chỉ còn hơn tháng nữa thôi, tết về
Thời gian cứ trôi đi lặng lẽ,
Cuộc phong trần, ai kệ mặc ai.
Sài Gòn vẫn nắng gắt gay,
Xô bồ hối hả, đêm ngày mưu sinh.
Chặn lòng nhớ gia đình, cha mẹ,
Nhớ quê hương bè bạn vô cùng.
Nhớ làng cát Hà lợi Trung.
Một miền quê nhỏ giữa rừng dương xanh.
Nhớ lắm những dấu chân trên cát,
Nhớ tuổi thơ cắp sách đến trường…
Đã nghe trong gió ngàn sương,
Đầu sân mẹ đợi, cuối đường mưa bay.
Cầm điện thoại gọi ngay cho mẹ:
“Mẹ ơi,con mua vé xe rồi
Con về 26 mẹ ơi!” …
Nghe trong tiếng máy, mẹ cười giòn tan.
Nghe rạo rực miên man tiếng sóng
Nghe ầm ào biển động mù khơi.
Cổng chào Làng của ta ơi
Hồn quê lắng vọng, cho tôi tìm về.

 

NGÀY CỦA RIÊNG EM

(Trích 1/12 bài đã in chung trong tập thơ 999 bài thơ tình năm 2022 với nhiều tác giả)

Em không cần vàng bạc với kim cương,
Thiếu thứ đó cũng chẳng làm em xấu.
Ngày phụ nữ, anh ơi, nghe em bảo,
Được bên anh trao cạn hết men tình.
Dù ngoài kia đèn phố có lung linh
Có tấp nập người mua hoa tặng bạn.
Chỉ hai ta trong căn phòng lãng mạn
Vẫn đong đầy những đắm đuối tình trao.
Em chỉ cần anh hiểu thật tâm giao,
Thế là đủ cho tim mình hòa nhịp.
Nép vào anh em thấy mình rất đẹp,
Khoảng trời riêng, hạnh phúc mãi đong đầy…

 

THU CHỚM

Thấy cụm hoa vàng ươm nắng mật
Mới hay Trời đất đã chớm Thu
Mây gom nỗi nhớ về cuối hạ
Gió gửi niềm thương đến giao mùa

Thu chớm rồi đây,em biết không?
Khoảng Trời Thu chớm rất xanh trong
Mắt em in cả Trời Thu ấy
Nắng nhẹ,hây hây má ửng hồng

Anh nghĩ về em, nghĩ về Thu
Lòng vui,chẳng vướng bận suy tư
Phượng thôi không cháy theo mùa cũ
Vẫn thắm tình ta,thắm đến giờ

Anh nghĩ về em và Anh mơ
Mơ nắng vàng Thu trong ý Thơ
Đẹp như tình đã trao mùa trước
Tình Thu xao xuyến chớm gọi mùa.

                      Ngày 4/8/2022

Ảnh minh hoạ internet

VỀ VỚI EM         

Anh đi về phía em
Phía xuân hồng vẫy gọi
Con đường lạ thành quen
Trãi dài trong nắng mới.
Đã bao lần anh tới
Phía tình yêu của anh
Đèn đỏ hóa đèn xanh
Những cạnh huyền cắt vội.
Bao lần anh lặn lội
Mưa gió nỗi tứ bề
Hướng về em, anh đi
Một cánh chim không mỏi.
Khi tình yêu vẫy gọi
Dặm đường dẫu quan san
Cũng không thể nào ngăn
Những bước chân anh tới.
Có một chân trời mới
Luôn giục giã lòng anh
Có một cái chấm xanh
Để lòng anh thổn thức.
Những gì ta có được
Là nhân duyên tác thành.
Về với em đi anh
Về với em nghe anh…

 

HAI NỖI NHỚ GẶP NHAU

Hôm nay nghỉ anh về nơi trống vắng
Ngày cuối tuần hai nỗi nhớ gặp nhau
Xa em rồi anh chẳng biết đi đâu
Cứ mãi lang thang mãi buồn vời vợi.

Góc bể nhớ nhung, chân trời chờ đợi I
Ai hiểu lòng mình trong những lúc đơn côi
Nỗi nhớ quá gần nỗi nhớ của mình ơi
Em đừng chia ai nỗi nhớ này em nhé

Hai nửa mùa xuân kề bên nhau lặng lẽ
Nỗi nhớ ùa vào nỗi nhớ động sầu thêm
Có thật vậy không em?
Có tin vậy không em?
Để anh tin đến tận cùng nỗi nhớ.

Cứ mãi yêu xa cứ mãi hoài cách trở
Em cứ cho anh nỗi Nhớ đong đầy
Em cho anh một tình yêu đắm say
Để anh viết từng câu thơ run rẩy.

Ôi những vần thơ cuồn cuộn chảy
Về phương em nỗi nhớ quá Phong tình!
Ở Hai đầu nỗi Nhớ thổn thức tim
Đêm sâu lắm làm sao ta chịu được!

Nếu có ước bây giờ anh chỉ ước
Được bên em trong những phút giây này.

Trần Ngọc Tá

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: