Chùm thơ tình – Trần Trọng Tường

21/02/23 – 04:02

Tác giả Trần Trọng Tường

VỀ THĂM BẢO LỘC

Tôi về Bảo Lộc buổi chiều đông
Trước cảnh trời đan ngọn gió lồng
Gửi lại tâm hồn cho nắng rọi
Ngồi nhìn thế sự mặc trăng xông
Bên hồ tĩnh lặng người câu cá
Cạnh núi bình yên trẻ hái hồng
Ngắm áng mây sầu trôi lững thững
Lòng còn thổn thức chuyện non sông.

 

NHỚ

Mùa hè phố thị nhớ quê hương
Cách biệt xa xôi vạn nẻo đường
Dõi áng mây sầu ngơ ngẩn đợi
Nhìn nhành phượng tủi miệt mài thương
Nghêu ngao điệu nhạc yêu tà áo
Nức nở vần thơ tiếc mái trường
Bạn cũ cô thầy trong lớp học
Bây giờ kỉ niệm mãi còn vương.

 

NGÀY XUÂN

Mùi nếp lan thoang thoảng khắp xa gần
Bên bếp lửa ngoài sân chờ vớt bánh
Không khí tết luôn đèo chùm gió lạnh
Đợi giao thừa ngắm cảnh đẹp trời đêm

Đây nàng xuân ấm áp lại êm đềm
Trời xanh ngắt cung đường thêm màu lạ
Nụ hoa chợt nở bung chèn những lá
Bông đỏ vàng thấp thoáng nhả mùi hương

Ắp chồi non thi thố mọc bên đườn
Cặp én liệng trên nương chè tươi mát
Dưới thung lũng cà phê thơm ngào ngạt
Xóm du dương điệu hát với câu hò

Tháng Giêng này ta gạt bỏ sầu lo
Em sẽ hướng xuôi con đò cập bãi
Se chỉ thắm dây tơ hồng xiết lại
Cho tình yêu đẹp đẽ mãi muôn đời

Anh thì về bỏ mặc những rong chơi
Cùng xây đắp khung trời nhiều mơ mộng
Hai đứa gộp sắc màu chung cuộc sống
Để yêu thương hạnh phúc bỗng dâng đầy.

 

GIÓ XUÂN

Thôn làng hoa nở tết về đây
Lộc biếc chồi tơ đã mọc đầy
Gửi vận xuôi chiều theo cánh gió
Thơ tình vung vãi khắp trời mây

Thiếu nữ mơ màng dạo buổi giêng
Chim bầy ríu rít đậu bên hiên
Lời ca ai thả buông nhè nhẹ
Quyện với gió xuân giọng rất hiền

Bên trời giọt nắng đã vừa trao
Duyên dáng cô em má ửng đào
Gió thổi vô tình hay hữu ý
Xuân tròn đôi tám cứ nôn nao

Nắng ấm thì thầm gọi sắc xuân
Vàng mai khóm cúc cũng quây quần
Choàng lên chiếc áo xuân ban tặng
Tỏa nét yên bình buổi nhật luân.

 

MÙA HOA PHƯỢNG

Mùa hạ đến nỗi niềm quay trở lại
Nhớ bạn bè giờ xa ngái trăm nơi
Sắc phượng bung đo đỏ một vùng trời
Bên lớp cũ tiếng đùa chơi vẫy gọi

Mùa hạ vẽ ánh mặt trời sáng chói
Nắng giăng giăng chiếu rọi khắp cung đường
Tà áo dài còn mãi những vấn vương
Nhớ mắt phượng ở sân trường ai khóc

Mùa hạ chở mưa mưa chiều lớp học
Cho người xưa ướt lọn tóc đen cài
Màu trắng nào mơ mộng chửa tàn phai
Ve sầu gảy ngày dài trông héo hắt

Dòng lưu bút ngại ngùng ta góp nhặt
Tình dại khờ sâu sắc đọng chưa phôi
Đã bao năm giờ lại thấy bồi hồi
Ngày tháng cũ đâu trôi miền ký ức.

Trần Trọng Tường

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: