19/09/22 – 03:09
Tình khúc mùa Thu
Tháng Chín gọi chờ nhau góc phố
Buổi cơm trưa kho tộ bóng dừa
Chiều thẫn thờ ngắm ánh sao thưa
Hoàng hôn đến ai vừa ngóng đợi
Dõi bóng nguyệt gom vòng tay mới
Hỏi người xa có đợi tương phùng
Hay chỉ là lời nói mông lung
Rồi quên nhỏ chập trùng thương nhớ
Lời ai hứa tròn câu duyên nợ
Có thật lòng thì nhớ đừng quên
Bởi ông Tơ bà Nguyệt ướm bền
Khi chung mộng đừng nên hữu thủy
Hẹn trao tặng đôi vòng phỉ thúy
Chữ trăm năm khéo luỵ song đường
Tiếng sáo diều dẫu có du dương
Chớ nông cạn vô thường bản thể.
Dạ khúc mùa Thu
Dạ khúc buồn đã gởi ở con tim
Bên ngực trái luôn hoài ghim đáy dạ
Cố níu lại mùa hạ xa chờ nhá
Một tình yêu câu ca gởi giao mùa
Bao ân tình trước gió lùa vọng khua
Ân ái đủ bện tơ mùa hẹn ước
Kỷ niệm cũ sau trước mà có được
Nguyện bên nhau cùng bước để chung đường
Chiều Thu về lá đổ mọi vấn vương
Cơn nắng đổ loang vàng đường cuối phố
Ai đợi mãi hoa cúc trổ vẫn rộ
Chờ nối câu thuyền cập đổ bến chờ
Thầm hỏi lòng có gặp trong giấc mơ
Cố níu kéo mảnh hồn đơn kết bện
Xác lá gởi buồn trên từng ngọn nến
Hẹn trùng hoan gần bên xác lá vàng.
Đêm mưa Thu
Nặng nợ chi vì đã tắt nắng chiều
Khêu bấc lụn tàn canh xiêu đổi hướng
Tháng Chín đến rồi sanh lòng tơ tưởng
Thu đau lòng bước vương vấn sang sông
Không luyến lưu cùng ai đó tâm đồng
Sợ gió bão và mưa giông khắp nẻo
Đám cưới đã neo thuyền hoa cố kéo
Sao không giùm ghé nẻo hẹn sơn khê
Chuyện tình xưa trắc trở kệ đường về
Xin hãy cố quên câu thề hứa hẹn
Hạnh phúc mãi cả hai bèn vun quén
Đám lục bình cắt xén thệ lứa đôi
Khuya chia tay đừng lừa dối đan bồi
Đâu bền vững mắt môi buồn lưu luyến
Thu bỏ lại lỡ chuyến đò thệ nguyện
Cứ xoay người quên câu chuyện ngày xưa.
Hạnh phúc mùa Thu
Chiếc lá vàng gọi giao thoa sớm mơi
Se lạnh rét tuyệt vời góc phố lạ
Lòng hời hợt vô thường cho tất cả
Nên an yên thong thả giữa con đường
Mùa Thu về vấn vương nỗi nhớ thương
Chợt xao xuyến nhưng dường như chợt lạ
Nghe thổn thức sâu xa về mọi ngả
Lại đi qua hối hả cả cuộc đời
Tuy lạnh lùng rối bời vẫn đầy vơi
Bởi vô ngã không mời Thu nhận diện
Lòng chợt nghĩ thánh thiện khi bất biến
Là mưa Thu đã hạnh phúc giữa đời
Cảm ơn người chợt gởi chút buông lơi
Xin hỏi nhỏ duyên trời hay số phận
Đừng rong ruổi ân cần khi nhạt phấn
Vừa Bâng Khuâng Càfe vẫn gọi mời.
Chiếc lá mùa Thu
Chiếc lá hỏi vì sao mây bối rối
Hay lang thang những đồi cọ núi rừng
Không dệt thành thêm từng lớp kín bưng
Để giữ lại ươm vững cành bện kết
Nhìn chiếc lá loang lổ in từng vệt
Cứ lung lay ngày chết dẫu gần kề
Nhưng ngày xưa câu thệ với phu thê
Nên níu giữ đường về hò hẹn cũ
Môi cố nén nhìn mùa Thu úa rũ
Lá chênh vênh còn cố ngủ trên cành
Dù chỉ là mong manh vệt màu xanh
Vẫn mong gởi chân thành yêu tha thiết
Xin một kiếp da diết tình bất diệt
Hỏi mùa Thu thương tiếc thiệt vô thường
Nên mong rằng vấn vương mãi yêu thương
Chiếc lá cố ghìm mùa Thu hiện diện.
Trái ngang tình Thu
Gieo chi dang dở
Để lỡ đò tương
Vì đâu duyên phận bẽ bàng
Trái ngang sâu hận riêng mang một mình
Lá vàng nhắn gởi
Đóng chặt thềm hoa
Lệ sa cõi dạ đau lòng
Còn gì chi nữa mà mong pháo hồng
Thu gọi đầu canh
Về Hồng Lâu Mộng
Chôn rồi đôi bướm mênh mông
Bởi là giấc ngủ tình nồng đã xưa
Nay bên người mới
Quên lãng đường về
Đoạn đành bẽ gãy cơn mê
Trầu tiêm cánh phượng câu thề đoạn thê.
Viết cho người tình phụ
Mùa Thu đến nụ cười không nở rộ
Hanh hao buồn khu phố chẳng còn vui
Lá vàng rơi tàn lụi đã chôn vùi
Từng phiến đá buồn hắt hiu giã biệt
Giao mùa bện hoa cúc buồn muốn viết
Gởi cho nhau ưu việt của đất trời
Nhắn với người từng lời hứa sớm mơi
Cà phê đắng vẫn mời bao khách đợi
Dòng lưu bút tím đầy vơi cứ gởi
Khi nỗi đau từng lời vẫn tuôn trào
Luôn nghẹn ngào với bao nỗi xuyến xao
Nhìn cành lá xanh màu bao nổi bật
Ép lá phượng lại buồn mưa lất phất
Người đi rồi tim chất chứa sầu tương
Thầm gọi tên vấn vương chữ vô thường
Hoà nhạc khúc âm hưởng buồn dịu vợi
Mong người mãi hạnh phúc trong tầm với
Đạp dưới chân ngàn đợi nhớ mong chờ
Chỉ phút này cứ bình thản giấc mơ
Khi lặng lẽ đón hoàng hôn màu tím.
Thu lỗi hẹn
Mây no gió bay cao rồi khuất dạng
Cô đơn tìm lang thang nhớ bài thơ
Lá mùa Thu ngẩn ngơ cứ đợi chờ
Và rơi rụng bất ngờ nên ray rứt
Tình ngược lối chấm dứt đừng giành giựt
Đò lênh đênh đành vứt bỏ bến chiều
Mùa Thu về nên điệu hát tiếng tiêu
Nay vắng lặng cánh diều bay khuất mắt
Về đi nhé hiu hắt lời góp nhặt
Còn yêu thương có mặt góc phố buồn
Con chuồn chuồn bay thấp sẽ mưa tuôn
Nơi thềm cũ gởi luôn người viễn xứ
Lạnh ghế đá chờ thư ai tâm sự
Công viên buồn cây cứ tự nhiên xanh
Biết mong manh mà anh vẫn mơ lành
Nơi chốn cũ tinh anh hoà hạnh phúc.
Thu không có em
Giao mùa gọi không em trời vẫn sáng
Nắng lên rồi lai láng toả ấm thêm
Dù xa nhau hoàng hôn tím êm đềm
Thu rực rỡ bên thềm hoa cúc nở
Là thi sĩ chỉ vầng thơ duyên nợ
Đời vô thường nhung nhớ để mà chi
Bởi đêm sang mộng mị tuổi xuân thì
Hoa vươn nở chim vì nhau ríu rít
Thu bổi hổi lá vàng rơi mờ mịt
Không có em xa tít gọi bao lời
Vòng tay buồn đón mời chợt buông lơi
Đường đi tối vầng trăng rơi vỡ rụng
Câu duyên nợ dầu cùng qua nghèo túng
Dệt tơ trời ta cũng cố thành đôi
Ghép đôi tim dựng lối nhỏ đắp bồi
Thu tròn mộng quay về rồi chung lối.
Đêm Thu trăng rằm
Lồng đèn Dạ Ông Sao Bươm Bướm
Xanh đỏ vàng tím đượm bông hoa
Sư Tử Lân mặt nạ hiền hoà
Mây đuổi rượt giao thoa trăng toả
Tiếng ca vọng rước đèn tháng Tám
Ôi nao lòng gởi tạm vầng trăng
Nhìn đoàn viên mơ ước thệ rằng
Dù vất vả chị Hằng rực rỡ
Chú Cuội gởi vần thơ trao tặng
Chiếc đèn lồng dưới rặng mây đen
Nụ cười tươi bác ái loa kèn
Thật hoan hỉ trọn vẹn ướt lệ
Xin cầu chúc thu về hoà thuận
Nguyện Hồng Ân di huấn dạy người
Thân miên trường sức khoẻ đẹp tươi
No ấm cả vạn người yêu thích.
Tuyết Mai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang