24/05/23 – 07:05
LỖI HẸN MÙA NGÂU
Khi ô thước nối nhau bắc nhịp cầu
Cho Ngưu Lang, Chức Nữ thỏa lòng nhung nhớ
Đêm tháng Bảy mây mịt mùng cách trở
Lời hứa với Ngưu – Nữ sao trời nỡ bỏ quên?
Em đợi anh… vùi mặt giấu vào đêm…
ĐỢI QUỲNH NỞ HOA
Quỳnh chỉ nở một lần trong đêm tĩnh lặng
Con kiên nhẫn chờ như đợi cha về trong mỗi giấc mơ
Tuổi thơ con là đôi mắt mỏi mòn và niềm đau ráo hoảnh
Cha đợi mẹ, đợi một linh hồn trở lại cõi dương gian
Mưa đêm quỳnh nở, cha theo mây ngàn bỏ con về với mẹ.
THỜI GIAN NÀO ĐO ĐƯỢC LÒNG THỦY CHUNG
Có nàng Tô Thị hóa đá đợi chồng bao mùa cổ tích
Vì tình yêu đích thực hay vì nghĩa mà bao dung?
Có một Trương Chi yêu đến điên cuồng kể cả khi ngừng thở
Như người đàn bà Mông bị bắt về làm vợ
Chiếc lá lìa cành rụng về cội thủy chung.
LỜI HẸN MÙA YÊU
Anh đi về phía mặt trời gọi bình minh thức giấc
Dựng cây nêu để khai hội Gầu Tào
Anh ném quả pao, em bắt quả pao,
Không nói lời nào mà yêu thương mãi chẳng hết
Điệu khèn réo rắt mình hẹn mùa yêu sau.
NƯỚC MẮT NGƯỜI ĐÀN BÀ
Hạnh phúc, khổ đau hay tận cùng khốn khó
Giọt nước mắt hờn giận ẩn chứa cả yêu thương.
Dẫu không cùng nhau đi hết chặng đường đã ký ước hôn nhân
Người đàn bà khóc vẫn khóc bởi bao dung và đồng cảm
Đêm về… ai sẽ khóc cho ai?
NÀNG HAN
Giả trai cầm quân đi dẹp giặc phương Bắc xa xôi
Khải hoàn nàng theo mây về trời ngày 30 Tết
Dân Mường lập đền thờ và trả tên người con gái trinh tiết
Nơi nàng Han tắm suối
Mường So hẹn ngày về.
Võ Thị Châm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang