03/04/23 – 02:04
ĐA ĐOAN
Đa đoan một gánh tang bồng
Em là phận gái có chồng anh ơi
Tự dưng anh đến bên đời
Cho lòng em phải chơi vơi thế này
Biết rằng có trả có vay
Đa đoan nhận lấy đắng cay ngọt bùi
Thôi thì cứ thế buồn vui
Đa đoan ai nỡ khiến xui ta đừng.
TRĂNG TÀN
Trăng nhòm qua mảnh song thưa
Võng đưa kẽo kẹt câu ru chìm dần
Người ơi cay đắng muôn phần
Ái ân chi nữa xuân tàn duyên qua
Ngoài hiên cơn gió la đà
Năm canh thổn thức tiếng gà râm ran
Xót thương một mảnh trăng tàn
Mặc cho miệng tiếng thế gian khóc cười.
DỊU ÊM
Một tia nắng ngẩn ngơ
Như đợi chờ ai đó
Cơn gió vừa qua ngõ
Nghe rõ tiếng lá rơi
Ơi tia nắng lả lơi
Đừng đùa chơi mi nhé
Nhanh qua và khe khẽ
Nhẹ nhàng nâng giấc anh
Những áng mây trong xanh
Yên lành vào giấc ngủ
Mùi hương hoa quyến rũ
Cho giấc ngủ êm đềm
Bàn tay nào dịu êm?
Vuốt mềm lên tóc nhẹ
Ngủ ngon nào anh nhé!
Khe khẽ lời em ru.
NHẠT PHAI
Và em biết một mai
Khi tình ta phai nhạt
Sẽ chẳng còn câu hát
Để khao khát trong anh
Thương cuộc tình mong manh
Lìa cành như chiếc lá
Đường tình chia hai ngã
Anh vội vã bước đi
Thôi cũng chẳng còn chi
Mình chia ly anh nhé
Nỗi đau nào cũng sẽ
Bẽ bàng từng đêm thâu
Tháng bảy về mưa ngâu
Khóc nỗi sầu nhân thế
Chuyện bao đời vẫn kể
Về Chức Nữ – Ngưu Lang.
NHẶT NẮNG
Nhặt tia nắng cuối chiều
Với bao nhiêu tiếc nuối
Nhìn hoàng hôn rong ruổi
Đuổi bắt cùng bóng đêm
Đi vào miền lãng quên
Để môi mềm lạnh giá
Đường đời bao nhiêu ngã
Nước mắt lã chã rơi
Thêm một lần chơi vơi
Bởi trời cao đất trống
Giấc mộng cũng vừa tàn
Ta đi vào miền hoang
Thoảng nghe mùi hương lạ
Tình trao nhau vội vã
Đêm ngã màu hoang vu.
Vũ Thị Hoa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang