22/02/23 – 09:02
CHIỀU 30 TẾT RỒI MẸ ƠI!
40 năm từ ngày đi bộ đội
Tết đầu tiên không gác, trực, đi làm
Cứ chắc thể nào cũng về quê thoả thích
Chẳng thể ngờ xã nhà thành vùng dịch
Trạm gác đầu làng giãn cách khắp mọi nơi…
Nghĩ… thôi thì có thể chậm về chơi
Éo le thay bỗng trở giời, mẹ bệnh
Các bác sỹ đã ra nhiều y lệnh
Bệnh không lui, ngày một nặng lên nhiều
Con bên mẹ sớm chiều nâng giấc
Tâm sự đơn phương mẹ có hiểu được chăng?
Những người thân bè bạn điện hỏi thăm
Con nói lại mẹ nhắm nghiền đôi mắt
Trái tim con như có ai bóp chặt
Chứng kiến mỗi lần mẹ thở dốc khó khan
Sợ viển vông muốn mà không dám ước
Trước mắt cầu mong mẹ được đón giao thừa
Ở nơi đây đêm muộn cũng như trưa
Bốn xung quanh chỉ toàn là màu trắng
Sự ân cần diễn ra trong thầm lặng
Tiếng í o máy thở đếm thời gian
Mẹ ơi, mẹ ơi con cháy cả ruột gan
Và công nhận 30 chưa phải Tết!
LUÔN NHỚ MÌNH LÀ LÍNH
Nhân dịp ngày Quân đội
Nhớ cuộc đời quân ngũ
Bộ quân phục cất tủ
Phù hiệu cựu chiến binh
Gắn vào mang ra mặc
Như một lời tự nhắc
Từng là lính Cụ Hồ
Một thời và mãi mãi
Những gì đã từng trải
Yêu thương hơn cuộc đời
Kẻ thù có khắp nơi
Mượn chính mình ẩn nấp
Khi tác chiến độc lập
Càng cần phải vững vàng
Cuộc đời đã sang trang
Vẫn nhớ mình là lính.
12/2022
CHUYỆN VỀ TUỔI HỌC TRÒ
Hôm ấy tôi may mắn
Mua được vé lên tàu
Về lại thủa đã lâu
Khi ấy 12 tuổi
Ngồi cùng dãy ghế cuối
Cô bé mặc tân thời
Có khuôn mặt rạng ngời
Nở nụ cười e thẹn
Thật tình cờ, không hẹn
Xuống cùng một ga chung
Trường phổ thông cơ sở
Tôi nghĩ mãi ra cớ
Tặng hồng, cúc hoạ mi
Chưa kịp biết tên gì
Em đã theo bè bạn
Giá mà tôi mạnh dạn…
Thủa xưa lỡ một lần
Giờ vẫn lại phân vân
Học trò mà… vẫn thế
Đẹp mãi cùng tháng năm.
20/11/2022
DẪU ĐỜI KHÔNG NHƯ MƠ
Dẫu đời không như mơ
Nhưng tôi vẫn làm thơ
Cho tim không chai sạn
Cuộc đời còn lãng mạn
Còn vươn tới khát khao
Dẫu đời không như mơ
Nhưng vần thơ tôi viết
Về cỏ cây lá hoa
Muôn loài được sinh ra
Đều thấy mình đáng sống
Dẫu đời không như mơ
Nhưng thơ tôi không khóc
Chỉ dành cho bạn đọc
Năng lượng mới tinh khôi
Một cách nhìn thế thời
Dẫu đời không như mơ
Thơ tôi không giả vờ
Không tô hồng cuộc sống
Nói những điều sáo rỗng
Cho đời thêm rối ren
Dẫu đời không như mơ
Nhưng tôi gửi vào thơ
Những mong chờ tốt đẹp
Những gì tôi yêu ghét
Niềm tin ở tương lai…
10/2022
MẶC MÙA ĐÔNG ĐANG TỚI
(Nhân ngày quốc tế NCT)
Đã đặt một bàn chân
Vào hội người cao tuổi
Ngoảnh lại chẳng tiếc nuối
Không quá phải lo xa
Sống thực tại, là ta
Lấy vui khoẻ làm đầu
Còn có ích đến đâu
Thì tận tâm cống hiến
Rèn cơ thể tráng kiện
Bằng thể dục thể thao
Giữ nhân cách thanh tao
Từ tình yêu chân thật
Quên thắng thua được mất
Để cho đời thảnh thơi
Cứ vui thú rong chơi
Những đam mê tao nhã
Đời khó mà được cả
Tính sao sống bao lâu?
Chẳng dại mà âu sầu
Mặc mùa đông đang tới.
10/2022
Vũ Tuấn Anh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang