Chùm thơ tình – Vũ Văn Khánh

10/02/23 – 01:02

Tác giả Vũ Văn Khánh

TUỔI XUÂN DÂNG ĐỜI

*Kính Tặng Thiếu tá phi công
Trần Ngọc Duy hy sinh trong khi làm nhiệm vụ tại Yên Bái!

Anh đang tầm – Mùa xuân của cuộc đời
Luôn vui sống với nụ cười, hy vọng
Mong hạnh phúc trong thăng hoa trầm bổng
Yêu nồng say vũ điệu “Triệu bông hồng”

Thật tự hào đời chiến sĩ phi công
“Dong” đôi cánh trên bầu trời
Tổ quốc
Tầng Mây trắng như cung đường thân thuộc
Ước bình yên cho Đất nước vui xuân

Anh sỹ quan trẻ Quân đội nhân dân
Xa thân thích, “Canh” vùng trời đất nước
Làm  nhiệm vụ – Vì Nhân dân “Vững bước”
Được Hoà bình – Vỉ Tổ quốc quên mình

Người con Thái Nguyên dũng cảm hy sinh
Để lại tình yêu quê hương, con trẻ
Trong gang tấc, chí kiên cường mạnh mẽ
Lặng lẽ dâng đời: “Lối rẽ” ban mai

Anh ra đi bằng quả cảm, chí trai
Đồng đội tiếc thương, luôn ghi nhớ mãi
Chân lý rạng ngời mà anh để lại
Lý tưởng, tình đời lưu đến mai sau

Địa đầu biên cương nhớ rõ nhớ lâu
Ngôi sao sáng trên bầu trời Yên Bái
Rất bình dị đầy Nhân văn – Quảng đại
Gương sáng – Thanh cao, tĩnh tại giữa đời.

 

ĐỜI HÁT RONG

(Tặng Ca Sĩ Đường Phố Bị Khiếm Thị)

Mưa đâu – Mắt nhắm lệ tuôn
Buồn sầu thân thế, cội nguồn nổi trôi
Chỉ mình tôi kiếp đơn côi
Thương rồi chia sớt, phai phôi hao gầy

Nay đây mai đó ”Đi cầy”
Cái nghèo vây, bám bao ngày theo tôi
Đời hát rong cứ vậy thôi
Nỗi niềm câu hát, để rồi phát ban

Lúc vang ngân trong đêm tàn
Cung đàn sâu lắng xuyên màn mưa rơi
Lời ca bổng trầm người ơi
Cả đời “Chạng vạng”- Tủi đời hát rong

Không bao giờ thoả ước mong
ấm lòng xao động, đục trong lờ mờ
Đời sợ nhất bởi chữ ngờ
Hiếu – Tình chưa trả, chẳng mơ sang giầu

Dẫu mai lang bạt về đâu
Câu “Bô lê rô” gợi nỗi sầu lâm ly
Ghì đàn chân mải bước đi
Vì mưu sinh phải nhiều khi tủi hờn

Mơn man tâm sự cùng Đờn
Đến bao giờ hết cô đơn trong đời
Chân thời rong ruổi muôn nơi
Hỡi chàng ca sĩ thảnh thơi sao đành

Đời Anh thật rõ mong manh
Thôi đành phiêu bạt, Tròng trành
”Bình vôi”
Rồi Ai xót phận thương tôi
Đổi đời hay hết đơn côi: Bao giờ?

Ảnh minh hoạ internet

NGẪM

Đêm đông lạnh giá
Lòng dạ rối bời
Nhân tình thế thái trên đời
Ai Người thấu tỏ chốn nơi vô thường

Con đường phía trước
Vững bước chắc chân
Quan san muôn nẻo tình thân
Đối nhân xử thế, xa gần tận tâm

Cõi tạm mà thôi
Để rồi: Trả hết
Đâu cần ai hay ai biết
Triết lý tình đời thanh khiết, thanh cao

Đẹp sao chốn mộng
Cuộc sống khiêm nhường
Đời đâu chỉ có mầu “Hường”
Lương tri đạo lý, luân thường đề cao

Dạt dào cảm xúc
Đạo đức con người
Nhân tâm chẳng để ai cười
Sống thời có đức, làm người “Lương tâm”

Mưa dầm gió lớn
Cô đơn “Lụi tàn”
Chỉ mong hạnh phúc an nhàn
Trời ban Phúc – Lộc, ngập tràn yêu thương!

 

HUẾ TRONG TÔI

Tôi về với Huế chiều Thu
Vô chùa Thiên Mụ gió ru thậm   buồn
Trầm tư mà lệ cứ tuôn
Lá đổ gió cuốn, mây luồn muôn.phương

Tha phương gợi nhớ cố hương
Thương tà áo tím vấn vương tim này
Ngự Bình khói toả mây bay
Dòng Hương lờ lững trở đầy ánh trăng

Nắng Vọng Cảnh vàng Thu sang
Mang dạt dào chạm mênh mang Thi Đàn
Thi nhân mặc khách rộn ràng
Ca trù sênh phách ngỡ ngàng Tim yêu

Đại Nội chiều vắng cô liêu
Mưa thu giăng mắc còn nhiều
luyến thương
Vương sầu gieo thảm Uyên ương
Bữa ni khác lạ, vô thường lắng sâu

Tao nhân – Người cũ về đâu
Thuyền tầu xuôi ngược, vẳng câu Nam Bằng
Gió vờn Sen dưới đêm trăng
Kỳ Đài tĩnh lặng – Cờ răng bay chừ

Thâm nghiêm chậm rãi trầm tư
Bao đời người Huế an cư chốn này
Hò Mài nhì ngọt lắm thay
Cố đô thủa ấy – Ngày nay “Phong tình”

Màn đêm rực rỡ lung linh
Đông Ba tấp nập, mần thinh bồi hồi
Cảm giác xao xuyến trong Tôi
Ánh mắt, giọng nói mặn mòi dễ thương

Yêu từng góc phố con đường
Gắn bao kỷ niệm bức tường,hàng cây
Mây trời cảnh sắc nơi đây
Ai xa cũng thấy ngất ngây trong lòng

Trường Tiền soi bóng Sông Hương
Từ Đàm cổ kính -bốn phương quy về
Với tôi – Huế chốn đi về
Con người xứ Huế vẹn thề, trung trinh

Thần kinh – Lăng tẩm vút cong
Tiếng chuông lay động, tiếng lòng vọng xa
Đất Kinh kỳ – Huế của ta
Cổ hựu từ tạ, đậm đà tình thân!

 

VA LEN TINE

Hôm nay Ngày lễ tình nhân
Nam thanh Nữ tú hợp quần, chung đôi
Trao nhau ánh mắt bờ môi
Bồi hồi xao xuyến, để rồi đắm say

Ngày Va – len – tine – Tay trong tay
Đầu mày cuối mắt, ngất ngây tình nồng
Sô cô la với Hoa Hồng
Tim hồng máu đỏ – Vợ chồng nên duyên

Thuyền – Quyên tâm sự hàn huyên
Dìu nhau đi khắp mọi miền gần xa
Ước là đường trải muôn hoa
Đôi ta hoà quyện, mãi là của nhau

Hạnh phúc cho tới bạc đầu
Trao nhau: Hy vọng – Cau trầu – Đam mê
Trái tim đâu ở bên lề
Để tặng, dâng hiến, vẹn thề trong nhau

Ta mình có trước có sau
Tình đầu thắm đượm, tím mầu thuỷ chung
Xoá những băng giá lạnh lùng
Tim chung nhịp đập – Hãi hùng rã tan

Quan tâm, mơ ước ngập tràn
Chung chăn chung bước, vô vàn tình thương
Dặm trường cách biệt muôn phương
Hướng về cuối nẻo: Thánh Đường Tình Yêu!

Vũ Văn Khánh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: