Chùm thơ – Trần Đức Ái (Hải Phòng)

13/12/21 – 05:12


 

 

 

Tác giả Trần Đức Ái

 

AN NHIÊN

 

Nhành hoa màu sắc tình riêng

Tặng em hoa nở, mọi miền thủy chung

Một đời gói trọn bao dung

Nghĩa tình nặng gánh, kiên trung đời thường

 

Riêng chung sớm tối chiều hôm

Chăm đàn trẻ dại, vuông tròn ấm no

Cuộc đời xoay xở thầm lo

Trăm bề dâu bể, duyên tơ hữu hình

 

Mơ màng nhân hậu chung tình

An nhiên tự khắc, có mình – có ta

Cung đường sóng nhịp hoà ca

Mênh mông lộng gió, bốn mùa yêu thương!

 

MÂY TRÔI

 

Chiều nay chạy dọc bến sông

Cô nàng lấp lửng, nắng nghiêng dỗi hờn

Bông lau bãi sú gió lồng

Lòng nàng tê tái, bâng khuâng sóng tình

 

Hỏi thăm con gió thình lình

Bóng nàng vấp ngã, hai mình chạm nhau

Môi mềm chạnh phải bờ lau

Rập rình mưa nắng, hôn sâu tóc nàng

 

Mây trôi để lại trên ngàn 

Miên man tiềm thức, mơ màng trăng thơ

Lung linh má đỏ duyên tơ

Bông lau diễu cợt, ven đê đa tình!

.

 

LẠNH 

 

Nào ai đứng mãi, ngóng trông chờ

Sỏi đá khô cằn, mộng ước mơ

Hoàng hôn tím tái, chiều đông chợ

Hục hặc kề vai, đứng hững hờ

Chin cu, én nhạn tình tan vỡ

Lạc phách hồn phiêu, bóng dại khờ

Thấp thỏm tim gan, lòng đáng sợ

Phân tâm ứa lệ, lạnh sương mờ!

 

NHU MÌ

 

Trăng lu lách lém cửa bên thềm

Gõ nhẹ lời thương thẩm thấu đêm

Lấp ló trao duyên buông lỗi hẹn

Vô tình sóng sánh lộ con tem

Sám hối tu thân buồn mắc cỡ

Nghiêng mình trách ẩn tự ru êm

Cẩn tắc nhu mì nên áng ngữ

Sao băng lúng luyến tựa môi mềm!

 

LỮ KHÁCH

 

Đi tìm vệt nắng lá che

Bóng ai lấp lánh hàng me, liễu sầu

Khóm tre, khóm trúc, vườn trầu…

Nhà bên e thẹn mái đầu tuổi xinh

 

Bên hàng giậu lá lung linh 

Kế sao ai đứng rập rình mắt sương

Thoáng qua ánh mắt lưng tròng

Buồn vương trong dạ mưa nguồn giọt rơi

 

Tinh khôn đứng giữa tình đời

Sóng tràn lệ ngấm rối bời chân mây

Nhìn xa chiếc lá liêu trai

Bỗng trầm điệp khúc gió lay tiếng lòng

 

Thổi hồn lữ khách thong dong 

Nẻo đường viễn xứ chờ mong tháng ngày

Vấn vương sầu kiếp đong đầy

Bến xưa tình nhớ, đó đây tỏ tường

 

Con đò chở khách sang sông

Một đời trăn trở dặm trường nẻo xa

Còn ai, ai nhớ kiêu sa

Hoàng hôn xuống núi gần xa chân đồi!..

 

 

 

KHUYÊN

 

Ngố ngáo điều chi cực thế này

Say mê diễn giải khắc lời hay

Vui thay ghép ngữ vần thơ mộng

Nhiệt huyết trăng sao kết vận may

Nét mực thành câu lưu ký ức

Mềm lòng ý nhị tỏ cơn say

Khuyên rằng số phận bền tâm trí

Loáng choáng vô lo biến dạng ngay!

TRẦN ĐỨC ÁI

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: