23/11/21 – 08:11
TRẦN NGUYỆT ÁNH
(Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Đăk Lăk)
Một ngày khác em
Em dị bản vào một ngày… anh biết
Phút bên nhau cỏ đẫm sương mềm
Giọt trăng thắm rơi má em bừng đỏ
Ngọt ngào anh khỏa lấp sao đêm!
Đột nhập vũ trụ em miền cổ tích không tên
Bến thanh tân la bàn anh sẵn sàng định vị
Bờ môi em nhoè cùng trăng thẫm
Ngọc ngà thơm cỏ rối đêm về!
Lối này sương phủ kín đam mê
Dẫn dụ em quên đường về ngày cũ
Một ngày khác em cùng anh trong vũ trụ
Bến mơ nào mình cách trở đường yêu?
Chiếc cúc áo mùa thu
Em tìm chiếc cúc áo mùa thu giấu vào ngăn nhớ
Sợ rét đầu đông gió bấc tràn về
Chiếc cúc áo mùa thu phơi mình trên cỏ
Biết bao mùa chìm dưới bước chân qua!
Em đi tìm chiếc cúc áo mùa thu năm ấy đã già
Nhặt cài vào những đêm mùa đông ru lòng khỏi buốt
Qua bao mùa trăng đầy rồi lại mùa trăng khuyết
Cúc áo vẫn nằm yên dưới những dấu giày!
Bến thanh tân đời em chờ đón một bàn tay
Về nhặt chiếc cúc áo mùa thu anh đã từng làm mất
Để cài vào khuy áo em những điều chân thật
Hẳn bình yên lúc ấy sẽ theo về!
Thu đã cạn rồi cớ sao anh còn đầy ắp đam mê?
Bờ vai em tái tê khi đông về càng thêm nhức nhối
Chợt nhận ra bàn tay ai nóng hổi
Cài chiếc cúc áo mùa thu cho em mà anh đánh mất năm nào!
Người ấy chẳng phải là anh!
Ru tình
Ru ta một giấc thu gầy
Xua tan mộng mị những ngày không nhau
Nhìn trời đếm những vì sao
Đêm nay giông gió cuộn trào tim côi
Trăng giờ hai nửa chia đôi
Lời ru vang phía cuối trời xa xăm
Ru người vọng mãi ngàn năm
Bản tình ca hát lặng thầm trong tim!
Câu ca khắc khoải ngọt mềm
Ru người viễn xứ cũ mèm ngày xưa
Trời trăng hun hút gió lùa
Vòng tay ôm trọn giấc thưa chẳng đầy!
Lời ru vỡ cả trời mây
Cô đơn theo gió đựng đầy túi thơ
Sợi yêu buộc lấy dại khờ
Ru bình minh giữa hững hờ người dưng!
Chiều tiễn biệt
Chiều nay tiễn biệt mình em
Đường về mưa quật nát mềm thân lau
Lênh đênh nước chảy chân cầu
Hoa trôi vô định sông sâu hững hờ!
Dặm dài vạn nẻo hư vô
Mặc cho gió xé xác xơ tim gầy
Chạm vai một thoáng heo may
Lòng ta xoáy giữa trời đầy bão giông!
Thẫn thờ nhặt nắng mùa đông
Sưởi tim nắng giá, dỗ lòng bâng khuâng!
Ngược duyên nên chẳng đi cùng
Đành thôi hạnh phúc song song hai đường!
Trần Nguyệt Ánh
Tuyệt