14/02/23 – 01:02
PHÚ YÊN ĐẸP CẢ BỐN MÙA!
Phú Yên quê em đẹp cả bốn mùa
Mùa xuân đến hoa muôn màu khoe sắc
Đến ngọc lãng ngắm lay ơn mát mắt
Những thảm rau xanh, xà lách, hành, ngò
Bình kiến làng nghề nổi tiếng về hoa
Nhà nhà, người người, ra công chăm sóc
Cúc, quốc, bon sai, cùng hoa thượt dượt,
Đỏ, tím, vàng, xanh, đẹp cả góc trời
Mùa hạ lại về nắng trải vàng tươi
Phượng nở rộn ràng ve ngân réo rắc
Học sinh sinh viên cũng đều tất bật
Kẻ ôn thi người chuẩn bị vào hè
Lúa ngoài đồng cũng đã chín vàng hoe
Sáng tinh mơ từng đoàn người đi gặt
Máy móc, cộ xe, vận chuyển lúa về
Hối hả, rộn ràng, no đủ làng quê
Chào thu đến với bầu trời dịu mát
Nắng nhạt màu mây lãng đãng trôi nhanh
Biển gầm gào nhưng vẫn giữ màu xanh
Từng con sóng lăn tăn hôn bờ cát
Khách vãng cảnh lặng yên nghe biển hát
Khúc hát tự tình êm dịu ngàn năm
Chiều mùa thu nhìn biển thật xa xăm
Nhưng vẫn đẹp mơ màng không cưỡng nổi
Mùa đông về ai buông làn tóc rối
Sợ rét lạnh câm, sợ cả bão giông
Nhưng đông thì có nét đẹp của đông
Bao áo mới rộn ràng đi xuống phố
Áo khoác ngắn dài muôn màu sặc sỡ
Như điểm tô thêm vẻ đẹp muôn người
Mùa đông về tuy rét mướt kém vui
Nhưng bù lại ngủ trùm chăn rất ấm
Phú Yên quê em vẫn luôn đẹp lắm
Đẹp cả bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông
Dù ai đi xa xin nhớ trong lòng
Miền đất Phú vẫn luôn luôn tươi đẹp.
Phú Yên, 28/9/2019
CHÚ SÂU VÀ CHIẾC LÁ
Vẫn là bài thơ cũ
Nhưng cảm xúc mới toanh
Tôi hỏi chú sâu xanh
Sao thích nằm trên cành
Và ăn chồi non lá
Sâu xanh cười ha há
Vì nó ngon chứ sao
Nó cũng rất ngọt ngào
Nhưng sâu nào có biết
Để có được chiếc lá
Người đã phải bỏ công
Chăm bón và vun trồng
Nên chồi non lá biếc
Còn sâu thì chỉ việc
Chờ và thụ hưởng thôi
Đúng là loài sâu bọ
Đừng hênh hoang với đời
Hôm nay chẳng biết ngày gì
Hết sâu rồi ốc còn gì vườn hoa.
TẢN MẠN CUỘC SỐNG
(Cuộc sống này tất cả đều vô thường)
Sầu đông lá rụng đầy đường
Khom nhặt chiếc lá thấy thương một đời
Xưa kia mơn mởn xanh tươi
Giờ rụng về cội mất rồi còn đâu
Cho nên chớ có u sầu
Con người vạn vật khác nhau điểm gì
Chỉ hơn là cách nghĩ suy
Còn về phần số đến đi vô thường
Ngắm nhìn lá rụng ta thương
Ngẫm về số phận cũng dường giống nhau
Tuy rằng chúng chẳng biết đau
Thế nhưng vạn vật giống nhau (vô thường).
MÙA HÈ CUỐI
Buồn miên mang bởi hai từ hè cuối
Sắp xa rồi thời hoa mộng sinh viên
Bạn bè ơi ta nhớ lớp nhớ trường
Và nhớ cả dáng người thương nữa đấy
Sắp rời xa bỗng nghe lòng trỗi dậy
Nuối tiếc muộn màng chưa thốt thành câu
Lời yêu thương mãi ấp ủ trong đầu
Giờ trở thành tình đơn phương thầm lặng
Mấy năm trời chung nhau đoạn đường vắng
Bóng dáng người đã quen lắm từ lâu
Cái nắm tay và ánh mắt nhìn nhau
Thương thương lắm sao chưa hề dám nói
Bởi tại tơ hồng se duyên chưa tới
Hay bởi vì tạo hóa quá trêu ngươi
Lương duyên kia dừng lại ở đây thôi
Vẫn cái nắm tay không hơn tình bạn
Mùa hè cuối nghe tim mình đập loạn
Phượng ngoài đường cũng xào xạc rụng rơi
Mùa hè ơi tôi sắp mất em rồi
Tôi mong mãi đừng bao giờ hè cuối!
ĐH 21/6/2020
8/3 CỦA CHÚNG TÔI!
Cứ mỗi độ xuân về hay lễ Tết
Bọn chúng mình thường tụ tập với nhau
Kể nhau nghe câu chuyện không đuôi đầu
Rồi thỉnh thoảng phì cười thật vui vẻ
Mấy mươi năm rồi chúng mình vẫn thế
Tình bạn này vẫn mãi chẳng đổi thay
Cuộc sống khác nhau, tình cảm đong đầy
Và mãi mãi đừng bao giờ thay đổi.
XUÂN VỀ TRÊN BẢN VÙNG CAO
Nắm tay em giữa buổi sáng bình minh
Xuân vừa đến cây chuyển mình vươn lá
Sương rơi nhẹ trên đầu cành hối hả
Đua búp chồi lan tỏa sắc đẹp tươi
Thấy không em đào phai hé nụ cười
Hoa mận trắng đọng sương rơi trong suốt
Mây xuống thấp nắng hồng đang chải mượt
Cánh rừng già gió ve vuốt sườn non
Từng đàn chim chao lượn hót véo von
Nghe róc rách đầu nguồn con suối chảy
Hoa cải trắng sáng mai vừa thức dậy
Thơm lối mòn nương rẫy bản vùng cao
Anh đứng đây mà như ngỡ lọt vào
Cảnh huyền ảo giữa bao la thơ mộng
Mây giăng giăng núi nhấp nhô gợn sóng
Trong nắng hồng vang vọng nhịp xòe ô
Nghe tiếng khèn lẫn tiếng vó ngựa khua
Đôi chân múa ở trên hai đòn sạp
Ô quay tít trong nhịp nhàng tiếng hát
Vang núi rừng rào rạt sóng tình xuân.
03/01/2023
TRẦN THỊ CHIÊN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang