25/02/23 – 08:02
MẸ ƠI!
Trưa nắng nhạt trời Miền Nam gần tết
Chợt xé lòng nước mắt dệt thành mưa
Các con đây chẳng thể nói sao vừa
Tim quặn thắt bởi tiễn đưa người mẹ
Tan nát dạ cả tâm hồn giằng xé
Cõi Ta Bà còn gặp mẹ nơi mô
Muốn thét to trong cuồng loạn điên rồ
Rằng Trời hỡi đừng thiển thô tạo hóa
Mẹ nhắm mắt trái tim con thảm họa
Đứt ruột này đau đớn quá mẹ ơi
Ước mãi thôi mẹ luôn sống trên đời
Dù rau cháo chỉ vậy thôi cũng đủ
Mây trôi nhẹ ôm sắc màu vần vũ
Chở mẹ về nơi đoàn tụ hư không
Sương lạnh rơi mẹ cô lẻ ngoài đồng
Đêm băng giá đầy bão giông chết lịm
Tiếng nấc nghẹn giữa chiều về hoang tím
Cảnh nhà buồn trong chìm nghỉm vắng tanh
Khói hương bay theo vụn vỡ tan tành
Đời có mẹ sao mong manh đến thế
Mỗi đêm xuống mẹ ân cần ngồi kể
Cho con nghe truyện tiên hễ giáng trần
Là giúp đời chốn khổ luỵ phàm dân
Giờ mới hiểu chuyện thật gần _ chính mẹ
Bao gian khó nâng gót hài con trẻ
Mưa dãi dầm đời lặng lẽ xót xa
Bát cơm quê chỉ dưa mắm tương cà
Đời bình dị chẳng xa hoa son gấm
Chiều ngả bóng những cánh cò sải chậm
Mẹ bước nhanh trong lấm tấm mưa phùn
Đòn gánh oằn chân bước đảo run run
Đồng chiêm trũng in dấu bùn tê cóng
Nuôi mơ ước cả một đời cháy bỏng
Con nên người từ lều chõng vươn cao
Để hôm nay hồn đau đớn thét gào
Mẹ nhắm mắt hỏi khi nao gặp lại
Con lạc lõng giữa nhân tình thế thái
Mẹ đâu rồi nay biết phải làm sao
Cầm nén hương mà mắt lệ tuôn trào
Ruột đứt đoạn hỏi trời cao có thấu.
14/1/2021
MẸ NẮNG HỒNG SOI MÃI
(Tặng mẹ nhân ngày ngày của mẹ)
Con đã viết bao bài thơ tình cảm
Giờ giật mình để lòng dám nói ra
Bao bài thơ tặng phụ nữ làm quà
Nhưng về mẹ đã viết qua rất ít
Thật có lỗi vì cái tâm mù mịt
Mẹ hy sinh trong gió rít mưa gào
Nuôi thân này vượt nghèo khó gian lao
Con vương trưởng mẹ đi vào cõi Phật
Đời gánh nặng xếp lên vai chồng chất
Lúc đói lòng ăn khoai mật sắn ngô
Chỉ mong sao đơn giản một cơ đồ
Che mưa nắng chẳng bày phô tranh ngói
Từng phiên chợ níu đôi chân yếu mỏi
Trưa giữa đồng nắng bỏng rọi nám vai
Hôm này đây trên gò má lăn dài
Mẹ vắng bóng khi gái trai thành đạt
Gió ơi hỡi hãy quay về thổi mát
Để mẹ yêu bến dào dạt thơm nồng
Dòng thơ hoà ngập vũ trụ mênh mông
Tình con giữ mẹ nắng hồng soi mãi.
9/4/2021
ƠN SÂU NGHĨA NẶNG
Trọn đời ơn nặng thầy cô
Đã trao em cả cơ đồ thiện tâm
Đi trên cuộc sống thăng trầm
Tóc thầy điểm trắng hoa râm mái đầu
Cô thời ân nghĩa biển sâu
Dìu em từng bước qua cầu tương lai
Đèn khuya giáo án canh dài
Bóng in trên vách lạnh vai đông về
Cánh diều điểm xuyết bờ đê
Hương đồng thổi mát tứ bề hồn thơ
Thương cô nhớ đến vô bờ
Kính thầy nâng đỡ giấc mơ cuộc đời
Học trò đi đến mọi nơi
Nhớ ơn nhà giáo rạng ngời yêu thương
Dìu em trên khắp nẻo đường
Hành trang chữ nghĩa vấn vương chữ tình
Hoa hồng đã chọn thật xinh
Giữa tim thắm đỏ riêng mình tặng cô
Tặng thầy tỏa ngát sen hồ
Hương thơm lưu mãi điểm tô kiếp người.
15/11/2021
NƯỚC MẮT MUỘN MÀNG
Mưa chiều tháng bảy Vu Lan
Lòng con dâng trỗi ngập tràn chữ thương
Nhớ xưa mẹ thức canh trường
Chăm con vất vả gió sương chẳng màng!
Oằn lưng nặng gánh vai mang
Thiếu cơm nhạt muối mẹ càng cố hơn
Nắng thiêu vai áo bạc sờn
Mưa dầm gió bấc đường trơn ngại gì!
Bão bùng giông tố hiểm nguy
Chẳng hề nao núng bước đi phong trần
Đông hàn tê cóng đôi chân
Mò cua bắt ốc đồng gần ruộng xa!
Chắt chiu tương mắm dưa cà
Nuôi đàn con nhỏ bao la ân tình
Chẳng màng hai tiếng nhục vinh
Đói no có mẹ con mình là vui!
Sắn ngô lót dạ ngậm ngùi
Cơ hàn một thuở đầy vơi nhọc nhằn
Những ngày giáp hạt thiếu ăn
Thân cò hốc hác tiện tằn phần con!
Xót xa nhìn mẹ héo mòn
Cả đời vun vén miếng ngon chưa tường
Kiếp tằm dầu dãi nắng sương
Cho con bằng bạn đến trường như ai!
Trắng đêm qua những canh dài
Lúc con đau bệnh đôi tay vỗ về
Nắng hè đổ lửa trên đê
Trở rơm phơi lúa mọi nghề luân phiên!
Bán buôn lặn lội kiếm tiền
Mẹ là huyền thoại như tiên giáng trần
Ơn này hơn núi song thân
Con xin đảnh lễ muôn lần kính dâng!
Thượng sanh thượng phẩm chín tầng
Mẹ về đất Phật sen nâng gót thiền
Vu Lan Bồn Pháp- Kiền Liên
Cho con nguyện đến mẹ hiền trong tâm!
Tiết thu tháng bảy mưa dầm
Tiếng chuông hòa lẫn khói trầm Vu Lan
Dâng hương mà nước mắt tràn
Mẹ ơi con nhớ miên man chuỗi ngày!
Hoa hồng màu trắng trên tay
Cài lên ngực áo tim này xót xa!
11/8/2022
Vương Quang Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang