09/08/23 – 10:08
TẠ ƠN NHAU
Lời thì thầm ta nói tạ ơn nhau
Những khắc ghi sẽ nhớ đến mai sau
Chuyện qua đi đâu phải qua là hết
Chuyện hồng trần đâu dễ thoảng qua nhau
Tạ ơn mẹ cho con một hình hài
Tạ ơn cha cho con có hôm nay
Tạ ơn thầy với bao điều dạy dỗ
Tạ ơn đời cho ta biết đúng sai
Ta muốn tạ ơn những đứa con
Đã cho ta những búp măng non
Cho ta thấy đời còn bao hy vọng
Cho ta tin vào ngày mai ta vẫn còn
Tạ ơn bè bạn ở gần xa
Bạn ta không phân biệt trẻ hay già
Bạn đã cho ta bao chân lý
Chân lý ở đời luôn có ở quanh ta
Tạ ơn anh, người tình vẫn âm thầm
Vẫn dõi theo em trên mỗi bước chân
Dù mưa nắng hay bão bùng sóng gió
Vẫn yêu em qua những bước thăng trầm
Tạ ơn trời đã cho con ánh bình minh
Đã cho con một tấm lòng trung trinh
Để biết đi đâu, về đâu cho trọn đạo
Đạo làm người, đạo lý của con tim
Ta tạ ơn nhau đôi môi ngọt mềm
Ta đã cho nhau những dịu êm
Ta đã cho nhau ngàn nốt nhạc
Hợp xướng cho đời đẹp… đẹp thêm…
22/112018
CẢM ƠN TÌNH QUÂN
Cảm ơn tình nhân
Dẫu không một lần
Trăm năm duyên kiếp
Cũng nhiều ái ân
Cảm ơn người yêu
Một đời cô liêu
Chiều mưa vội vã
Một mình xiêu điêu
Cảm ơn tình quân
Bao năm một lần
Bụi mù gió cuốn
Về thăm cố nhân
Cảm ơn người cũ
Nụ hôn cuối mùa
Một trời thương nhớ
Hoài niệm tràn bờ
Cảm ơn người lạ
Vì đã chưa quen
Yêu chi một nửa
Lạ thì đừng quen
Cảm ơn người xa
Thôi đừng nhớ nha
Tàn một kiếp hoa
Muôn chiều thiết tha
Nghe tiếng kinh cầu
Giáo đường chủ nhật
Chuông đổ vang vang
Ôi lòng xốn xang
Buồn chi duyên kiếp
Một cõi trần ai
Ai nhớ ai hoài
Giáo đường chiều phai
Hắt hiu chiếc bóng
Chẳng nợ gì nhau
Sao cứ lao đao
Mây chiều lơ đãng
Cảm ơn một lần
Không quên ngại ngần
Hoàng hoa một thuở
Tình giờ chưa quên…
30/12/2021
MẸ VIỆT NAM
Thật xúc động khi nhìn tấm ảnh này ở trên mạng.
Những tấm ảnh của những bà mẹ Việt Nam luôn luôn lấy đi nhiều nước mắt của tôi
Đó là những tấm ảnh thật cô đọng và cũng rất đời thường
Những người mẹ Việt Nam với tâm hồn quá cao đẹp
Tấm áo mẹ mặc rất đơn sơ
Chiếc khăn mẹ đội đã bạc màu theo năm tháng
Tóc mẹ đã bạc phơ
Mắt mẹ đã mờ vì luôn luôn có đôi ngấn lệ chỉ chờ chực để trào ra vì con cái, vì nghịch cảnh…
Người mẹ Việt Nam rất nghèo nàn trong cuộc sống
Quanh năm bốn mùa đội nắng, đội mưa
Chắt chiều từng đồng tiền lẻ
Nhưng luôn sẳn sàng dốc hết túi mình để lo cho con cái
Mẹ Việt Nam là vậy đó
Tôi đã đi khắp bốn phương trời
Tôi đã gặp bao nhiêu người mẹ trên thế gian
Nhưng quả thật người mẹ Việt Nam vẫn là hình mẫu chịu thương, chịu khó hy sinh vì chồng, vì con đáng trân trọng nhất
Chắt chiu từng cọng lá
Chắt chiu từng hạt thóc
Chắt chiu từng trái bắp, củ khoai
Chắt chiu từng hạt muối, miếng đường
Tất cả để dành cho những đứa con
Cho những đứa con ngoan và không ngoan
Cả những đứa nên người và cả những đứa hư hỏng
Mẹ đã thương hết những đứa con mình đã rứt ruột đẻ ra
Mẹ Việt Nam là như thế
Mẹ tạo ra những điều kỳ vĩ bằng trái tim hiền hòa chân thật
Mẹ đã là động lực để đàn con bước qua bước đường gian khó của cuộc đời
Mẹ ơi! Chúng con luôn yêu mẹ… những người mẹ Việt Nam…
GÁNH CON
(Tặng mẹ tôi – Người đàn bà đã dành cả thanh xuân nặng gánh hai vai để nuôi đàn con khôn lớn)
À… ơi… mẹ gánh đàn con
Đi qua giông bão mỏi mòn tháng năm
À… ơi… sen nở trong đầm
Bốn mùa mưa nắng mẹ dầm nắng mưa
À… ơi… mẹ gánh nặng chưa
Đi qua cuộc chiến cũng vừa hoàng hôn
Thanh xuân mẹ gánh bồn bồn
Muối dưa, muối cải, mò tôm, bắt còng
Mùa thu mẹ gánh sen hồng
Gánh thêm hoa cúc cho đồng hai vai
Mùa xuân, mẹ gánh cành mai
Gánh căn nhà dột, sửa hoài chưa xong
Người ta còn nhỏ nôi hồng
Con nằm trong thúng, mẹ phồng đôi chân
Sớm hôm mẹ vẫn tảo tần
Thân cò lặn lội tủi thân khóc òa
Mẹ đem cơm cấy đồng xa
Hai đầu quang gánh cũng là gánh con
Mẹ nay mắt lệ vẫn còn
Đàn chim tung cánh mẹ buồn chơi vơi
Mẹ ngồi đếm mấy xuân rơi
Thanh xuân mẹ gánh mặt trời lên non
À… ơi… sông cạn đá mòn
Giờ đây mẹ vẫn mõi mòn… gánh con…
BÀI THƠ TÌNH THỨ MỘT NGÀN NĂM TRĂM – MÙA HOA DÂNG MẸ
Mẹ ơi
Đêm nay con không ngủ
Trằn trọc suốt đêm dài
Con lắng nghe lòng mình
Khi viết đến bài thơ thứ một ngàn năm trăm
Con muốn viết riêng dâng tặng mẹ
Dâng tặng Người đặc biệt của đời con
Con gom hết những mùa hoa đẹp nhất trên thế gian này
Gom hết những hương thơm trên thế gian này dâng tặng mẹ
Mẹ ơi
Biển đời mênh mông con không sao biết hết
Lòng người nông sâu con cũng chẳng thể dò
Duy nhất chỉ có tình mẹ là con biết rõ
Tình mẹ bao la như những mùa hoa hương thơm bất tận giữa đất trời
Con đã đi khắp bốn phương trời
Con chắt chiu gom góp những mùa hoa
Con đã ủ một đời đầy mật ngọt
Và chỉ để riêng tặng mẹ yêu
Đêm viễn xứ thật mênh mông
Muôn vạn ánh đèn
Muôn vạn điều xa lạ
Lòng con một miền… có mẹ mõi mắt đợi chờ con
Mẹ ơi
Biển cả mênh mông không đong đầy tình mẹ
Sao trên trời không đủ ánh hào quang
Con chỉ yêu trái tim mẹ dịu dàng
Luôn an ủi và cho con sức sống
Bài thơ tình thứ một ngàn năm trăm con viết giữa đêm gió lộng
Trời đêm thu se lạnh chuyển sang đông
Con không chọn cho mình con đường đi xa mẹ
Nhưng một đời lữ thứ chính là con
Mẹ ơi
Đêm thành phố mọi người đều yên giấc
Con thao thức hoài gió bấc lạnh ngoài hiên
Trái tim con thổn thức đi tìm
Và chỉ thấy một tình yêu trong đôi mắt mẹ
Bài thơ tình thứ một ngàn năm trăm có lẽ
Con viết rồi và sẽ viết thêm
Bởi những mùa hoa con đã đi tìm
Vẫn cứ đâu đây tỏa hương thầm thơm ngát…
Cả một đời con là vì sao lạc
Đi tìm lại mình trong mấy nẻo nhân gian
Dòng tâm tưởng con cứ lang thang
Qua bao khu rừng và bao nhiêu biển rộng…
Và đêm nay là đêm đồng vọng
Con thấy mình đứng giữa những bài thơ
Một ngàn năm trăm bài thơ là hàng vạn ước mơ
Con đã gom tất cả những mùa hoa hương sắc ở trên đời dâng tặng mẹ… mẹ ơi…
MẸ GÁNH MÙA HOA
Mẹ gánh mùa hoa
Cho con sinh ra
Cho con khôn lớn
Bằng người, bằng ta
Mẹ gánh mùa hoa
Hoa bầu, hoa bí
Hoa lý, hoa ngâu
Hoa dâu, hoa chuối
Mẹ gánh mùa bưởi
Bông trắng thơm lừng
Xuân thì con gái
Tóc xõa ngang vai
Mẹ gánh sớm mai
Đem về chiều tối
Một đời lặn lội
Bắt nghêu, bắt còng
Mẹ gánh mùa đông
Đem qua mùa hạ
Thơm mùi rơm rạ
Mùa gặt hai vai
Mẹ gánh sương mai
Hai mùa mưa nắng
Hai đầu muối mặn
Rát bỏng đôi chân
Mẹ gánh củi bần
Mẹ vô rừng lá
Mẹ lợp mái nhà
Che con mưa nắng
Mẹ hái ánh trăng
Vàng mơ Chú Cuội
Trời mưa lặn lội
Tất cả vì con
Mẹ gánh đầu non
Mẹ mang triền suối
Mẹ gánh cả núi
Mẹ mang cả rừng
Mẹ địu trên lưng
Tay bồng, tay dắt
Mẹ rơi nước mắt
Mẹ đổ mồ hôi
Mẹ gánh cả đôi
Làm cha, làm mẹ
Mẹ gánh nặng, nhẹ
Mùa lúa chín vàng
Mẹ là cái thang
Nâng con từng bước
Mẹ gánh việc nước
Mẹ lo việc nhà
Mẹ gánh mùa hoa
Hương thơm ngan ngát
Mẹ là bài hát
Mẹ là thái sơn
Giờ con đã lớn
Con đã hiểu ra
Mẹ gánh mùa hoa
Cho con rực rỡ…
Cho con trang vở
Cho con vào đời
Ơn mẹ cao vời
Lòng con rất hiểu
Mẹ gánh mọi điều
Không cần toan tính
Mẹ gánh mùa hoa
Cho con sáng tỏa
Đường đời trăm ngả
Con nhớ mùa hoa
Lòng vui rộn rã
Mẹ gánh mùa hoa
Mẹ gánh mùa hoa…
Mẹ gánh mùa hoa…
ĐÊM CỦA NGÀY XƯA
Đêm… đêm của ngày xưa
Đêm của gió thổi lùa
Đêm của cha đi vắng
Đêm mẹ nghèo thiếu chăn
Đêm… đêm của ngày xưa
Gió rít từng cơn… từng cơn
Đêm lạnh run không ngủ
Nằm nghe sóng Gành Hào
Đêm… đêm của gió mưa
Con thạch sùng chắc lưỡi
Trách trò đời trớ trêu
Mưa làm ướt cánh diều
Đêm… đêm lạnh lùng… đêm trắng
Chị manh áo vá vai
Cố ru em… đừng khóc
Sáng mai nắng sẽ lên
Đêm… và những đứa trẻ
Bụng đói kêu bọt bèo
Lang thang trong giấc ngủ
Nằm mơ ngắm sao trời…
16/6/2022
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang