02/06/23 – 09:06
NHỚ MẸ
Đêm đêm ngồi đếm sao trời
Nhìn về quê mẹ lệ rơi nhạt nhòa
Sinh con phận gái là hoa
Mẹ cho lẽ sống chan hòa mến thương
Dạy con đừng bước sai đường
Công dung ngôn hạnh yêu thương nhà chồng
Từ ngày con bước qua sông
Mẹ cha bỏ lại tơ hồng vấn vương
Mẹ già khó nhọc trăm đường
Mắt mờ chân yếu dầm sương đẫm mình
Một đời vất vả hy sinh
Lưng còng tóc bạc thân hình ốm o
Quanh năm lặn lội thân cò
Tuổi già bóng xế tự lo cho mình
Cháu con đỗ đạt hiển vinh
Mưu sinh lập nghiệp kết tình phương xa
Khác quê chẳng ở chung nhà
Chưa từng chăm sóc mẹ cha buổi nào
Ngày ngày cõi dạ xuyến xao
Bên tình bên hiếu làm sao bây giờ
Ước gì trở lại tuổi thơ
Vô tư vui vẻ dại khờ hồn nhiên
Được nghe tiếng của mẹ hiền
Bữa cơm đạm bạc đoàn viên ấm nồng
Mẹ là giọt nắng chiều đông
Vầng dương tỏa sáng trong lòng con thơ
Từng đêm chong ngọn đèn chờ
Nhặt niềm hạnh phúc trong mơ để dành
Dẫu rằng tóc chẳng còn xanh
Trái tim nhân hậu ngọt lành mãi tươi
Gian lao vất vả một đời
Đắng cay mẹ đổi nụ cười tặng con.
TÌNH MẸ
Mẹ ngọn gió dịu êm tươi mát
Là đóa sen thơm ngát hương ngời
Giọt buồn nếm trải đầy vơi
Nắng mưa vất vả cả đời vì con
Vàng tấc dạ lo tròn nghĩa thắm
Tươi tâm hồn dẫu dặm gian truân
Thắp ươm mầm sống ân cần
Lên rừng xuống biển gót chân tróc mòn
Ánh trăng rọi miền sơn cước tỏ
Sáng đêm trường soi rõ tấm thân
Trong tâm mẹ đẹp vô ngần
Người là ngọn nến hồng ân ấm nồng
Của bạc nén không bằng tình mẹ
Con thành danh san sẻ nụ cười
Mẹ là giọt nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con.
NỖI LÒNG CON XA
(Viết cho ngày Vu lan báo hiếu 15/7)
Tháng Bảy về… nhớ chơi vơi
Mẹ như chuối chín bên đời hắt hiu
Cho con cuộc sống nhiễu điều
Tuổi già bóng xế liêu xiêu thân cò
Ngày dài tháng rộng âu lo
Đàn con xa xứ dày vò tâm can
Mẹ tôi cực khổ cơ hàn
Bốn mùa vất vả gian nan chất chồng
Nắng hè hay buốt lạnh đông
Còng lưng chịu đựng gánh gồng mưu sinh
Tiếc chi cái tấm thân mình
Thấy con mạnh khỏe vui xinh mẹ mừng
Tháng Bảy về… lệ rưng rưng
Vu lan hiếu hạnh con từng khắc ghi
Niềm thương sâu kín ôm ghì
Nuốt dòng nước mắt mỗi khi lễ về
Phận là thân gái xa quê
Công dung ngôn hạnh lời thề người răn
Con ơi cha mẹ nhọc nhằn
Để con thành đạt đức nhân làm người
Tình là hạt muối biển khơi
Nếu không gìn giữ muôn đời đắng cay
Sống sao ơn nghĩa phải đầy
Nhịn nhường một chút giấc say mộng lành
Mẹ giờ tóc chẳng còn xanh
Trái tim mãi thắm vẫn dành yêu con.
ƠN NGHĨA SINH THÀNH
CÔNG lao ấy thước nào đo được
NGƯỜI cả đời dìu bước chân son
VÍ như nước chảy thượng nguồn
TỰA vầng trăng sáng đầu non dẫn đường
BIỂN dâu bể gió sương mẹ gánh
KHƠI tâm lành phúc hạnh cho con
TÌNH thương thắm mãi khuyên tròn
CHA là ngọn núi Thái Sơn tạc hình
NGHĨA hiếu đạo hy sinh cháy bỏng
MẸ cho con cuộc sống rạng ngời
TRỌN ngày vất vả chẳng ngơi
ĐỜI cha hứng chịu cả trời bão dông
KHẮC trong dạ tấm lòng thơm thảo
GHI vào tâm dạy bảo từng lời
CÔNG NGƯỜI VÍ TỰA BIỂN KHƠI
TÌNH CHA NGHĨA MẸ TRỌN ĐỜI KHẮC GHI.
CHO CON… GÁNH MẸ MỘT LẦN
CHO ngàn thương mến đầy vơi
CON ngoan lễ phép cuộc đời mẹ vui
GÁNH bao gian khổ ngậm ngùi
MẸ hiền vất vả ngược xuôi bốn mùa
MỘT mình dãi nắng dầm mưa
LẦN men thửa ruộng cày bừa sớm hôm
CẢ khi trời lạnh gió nồm
ĐỜI người lam lũ kiếm cơm từng ngày
MẸ nào có lúc ngưng tay
ĐÃ quên cả tấm thân gầy héo hon
TẢO quanh khắp chốn ngõ mòn
TẦN lưng phơi nắng đầu non chợ chiều
GÁNH bằng tất cả thương yêu
CON mang nợ mẹ muôn điều nghĩa ân
*CHO CON GÁNH MẸ MỘT LẦN
CẢ ĐỜI MẸ ĐÃ TẢO TẦN GÁNH CON.
(* Khoán theo 2 câu đầu bài hát Gánh Mẹ của tác giả Quách Beem)
Trần Thị Lưu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang