27/07/23 – 03:07
HỒ HOÀN KIẾM
Cổ Tháp soi lòng nước
Trầm lặng dưới trời mây
Chuyện của ngàn năm trước
Như mới vừa qua đây
Tổ tiên mình đánh giặc
Trời đất cũng ứng linh
Quy thần dâng gươm báu
Lê Lợi trừ quân Minh
Ta về thăm Hoàn Kiếm
Không còn thấy cụ rùa
Xa xa, dường ẩn hiện
Bóng hình từ muôn xưa.
TRỞ GIÓ
Em ra Hà Nội mùa thưa gió
Cuối Hạ – đầu thu, lá chửa vàng
Mà nghe thấy tiếng lòng như ngỏ
Một khúc thơ tình đã xốn xang.
Em đi dưới nắng, hồng lên má
Bóng đổ theo chân – bóng ngả dài
Thời gian, thôi nhé! Đừng vội vã
Hãy để cho người được sánh vai.
Nước ở Hồ Tây chẳng mấy sâu
Sao con sóng gợn tựa giang đầu?
Chắc vì sóng cuộn từ hôm ấy
Nên buổi em về – trở tiết ngâu.
NỤ HÔN MÙA XUÂN
Nắng buông sợi óng vàng nâu
Tình yêu trải gấm giữa bầu trời xanh
Chồi non mở mắt trên cành
Gió vờn một nụ hôn lành lá hoa
Xuân về hát khúc tình ca
Én đưa thoi dệt kim sa đất trời
Mai – Đào thay áo xuân tươi
Và em… lúng liếng khóe cười rất duyên!
Cho anh quên hết muộn phiền
Uống môi em ngọt – say miền ái ân.
Đỗ Anh Thư
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang