Chùm thơ Vũ Thị Hoa (Nghệ An)

08/12/21 – 10:12

Tác giả: Vũ Thị Hoa

 

 

Tìm lại dấu xưa…

 

Ta về tìm lại dấu xưa…

Cơn mưa ngày đó có về ngang qua…?

Nắng về ve vuốt nụ hoa…

Mây vờn một thoáng xanh qua bầu trời…

Nghe lòng bỗng chốc chơi vơi…!

Người về chốn đó cho em tủi sầu…!

Giọt buồn hay giọt mưa ngâu…?

Sao người chẳng trọn một câu nguyện thề…

Đắm chìm vào cõi đê mê…

Người về nơi ấy vui vầy  cùng ai…?

Từng đêm khuya khoắt canh dài…

Bóng ai ai đợi một trời sương giăng…!

                                                             20/11/2021

 

Đêm…

 

đêm ơi qua chầm chậm…

Chầm chậm đừng qua mau…

Để ta gần bên nhau…

Để đừng đau đừng nhớ…!

Hoàng hôn đừng dang dở…

Đừng tan vỡ tình ta…

Để mình không cách xa…

Để ta còn anh mãi…

Người đi không trở lại…!

Đêm dài mãi đêm ơi…!

Ngày mai chia đôi nơi…

Hai phương trời thương nhớ…

Đêm một màu vụn vỡ…!

Đêm hững hờ cô liêu…!

                                                3/12/2021

Anh với mùa Thu cũ…

 

Có mối tình chỉ dám gửi vào thơ…

Thu trở dạ để đông qua trước ngõ…

Nắng võ vàng một chút cuối chiều thu…

Mây vội ngủ gió lặng tìm chỗ trú…

Chút thu tàn còn sót lại nơi đây…!

Cây giận dỗi bao mùa thay áo mới…

Ta rối bời nhìn lá cứ rơi rơi…!

Rồi đăm chiêu nơi ấy cuối chân trời…

Hình bóng ấy cứ xa vời vợi…!

Đêm rã rời nghe sương lạnh tàn canh…

Ta chờ gì chút hi vọng mong manh…

Anh ngày ấy với mùa thu đã cũ…

Ta nhủ lòng thôi hãy đừng đau…!

                                                              30/10/2021

 

 

 

Đi về đâu…

 

Ơi mùa đông mùa đông…!

Sao bỗng dưng người tới…

Để mùa thu đi vội…

Ta mang nỗi u sầu…!

Ta biết đi về đâu…?

Giữa đêm thâu lạnh giá…

Bước chân trong hối hả…

Nước mắt lã chã rơi…!

Đi về đâu đêm ơi…?

Để vơi đi nỗi nhớ…

Như hoàng hôn dang dở…

Ta lỡ mất nhau rồi…!

Người về nơi xa xôi…

Tôi bồi hồi thương nhớ…

Đông về trong bỡ ngỡ…

Thu dang dở tình ta…!

                                       23/10/2021

 

Giấc mơ của kẻ khờ…

 

Từng đêm từng đêm thâu…

Biết tìm đâu miền nhớ…

Câu thơ đành dang dở…

Ta trở lại miền sầu…!

Mắt nâu đi về đâu…?

Giữa bể dâu thế thái…

Giấc mơ miền hoang hoải…

Ta đau mãi ngàn đời…

Để bước chân chơi vơi…!

Trời cao và đất trống…

Với giấc mộng vừa tàn…

Ta đi vào miền hoang…

Thoảng nghe cơn gió nhẹ…

Ru lòng ta khe khẽ…

Cho kẻ khờ đa đoan…

                                             20/10/2021

                  VŨ THỊ HOA

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: