Chùm thơ Xuân – Tịnh Yên (Kiên Giang)

14/02/23 – 04:02

Tác giả Tịnh Yên

ANH NÓI RẰNG

Anh nói rằng quà ngày lễ tình nhân
Là thơm ngọt như nụ hôn say đắm
Là từng đóa hồng nâng niu đỏ thắm
Là đời anh tất cả thuộc về em.

Bao yêu thương, ngày tháng êm đềm
Anh là ngọn đèn sáng màu trang vở
Là vương sợi mái tóc dài thương nhớ
Là phím đàn khi dạo bản tình ca.

Là giọt sương óng ánh trên nụ hoa
Gió vờn cỏ mềm, trời xuân xanh mát
Để thơm ngát hương cỏ cây ngào ngạt
Để tim anh nhen lửa ấm tình nồng.

Anh chỉ muốn đời em là màu hồng
Không buồn lụy và nụ cười rạng rỡ
Mỗi buổi sáng tươi tắn như hoa nở
Khi đêm về nhỏ nhắn bé mèo con.

Anh muốn tìm từng hạt nắng còn non
Để kết chuỗi ngọc, cổ em lấp lánh
Anh sẽ hứng bóng trăng ngà từng mảnh
Làm hải đăng soi lối bước em về.

Anh nói rằng tình yêu nỗi đam mê
Là tất cả chân tình anh trao trọn
Là duy nhất nửa kia anh đã chọn
Để nửa này trọn vẹn trái tim yêu.

Kiên Lương, 13/02/2023

 

ĐÊM VẮNG TÌNH THƠ

Áng trời tựa dải sông băng
Nhẹ nhàng êm chảy, đò trăng xuôi dòng
Tiếng đâu văng vẳng thinh không
Trời khuya vũ trụ, mênh mông Ngân Hà.

Sao ngàn lấp lánh xa xa
Lung linh dát bạc, châu hoa sáng lừng
Mờ sương giăng kín lưng chừng
Thềm sân bóng rọi, lá từng chiếc rơi.

Canh khuya thao thức đêm hơi
Người say cảnh đẹp, giấc đời mộng hoang
Xạc xào cơn gió thoảng ngang
Ngỡ đông trở lại gặp nàng Xuân đêm.

Thi nồng nhè nhẹ êm đềm
Du dương ru mộng, cỏ mềm chênh chao
Tương liên nỗi nhớ ngọt ngào
Lời xưa thoáng vọng, nao nao canh tàn.

Đâu đây thổn thức tiếng đàn
Phím chùng lay lắt, ai đan nỗi sầu
Quá canh ru giấc lắng sâu
Để niềm trăn trở, rớt câu thơ buồn.

Lặng nghe nước đổ đầu nguồn
Bao nhiêu ngã rẽ chỉ tuôn một dòng
Cao xa treo mảnh trăng cong
Tựa như thuyền nhỏ đang dong buồm trời.

Kiên Lương, 11/02/2023

 

MÃI MÃI MỘT TÌNH YÊU

Nâng niu nhánh hồng và thanh kẹo ngọt
Gửi nơi xa nhờ cánh gió trao về
Bức thư dài mong đến kịp miền quê
Dầu đăng đẳng vẫn không ngừng nhung nhớ.

Dẫu bất chợt từ ngày đầu bỡ ngỡ
Một mùa đông se lạnh thoáng nồng nàn
Dẫu mù sương trong quạnh vắng ngút ngàn
Vẫn gói trọn tình yêu trong lặng lẽ.

Xuân nhẹ gót xôn xao cơn gió khẽ
Lời tỏ tình trong đêm cuối chia xa
Anh nhẹ nhàng thơm mái tóc hương hoa
Hẹn hôn lễ mùa sau xây tổ ấm.

Người vui ngày tình nhân trong nồng thắm
Anh phương xa với nắng sớm mưa chiều
Buổi đêm về gác nhỏ bóng liêu xiêu
Đời tất tả bước mưu sinh khó nhọc.

Em dang dở, anh một mình cô độc
Gặp gỡ nhau khi quá nửa cuộc đời
Sóng dạt bờ thuyền về bến xa khơi
Dòng nước chảy xuôi nguồn từ ngã rẽ.

Em hãy đợi nhé, chờ anh, cô bé!
Trăng nguyên tiêu vằng vặc giữa lừng trời
Lễ trầu cau, rượu hoa chúc đêm hơi
Là duy nhất ngày tình nhân muôn thuở.

Kiên Lương, 04/02/2023

 

XUÂN HOÀI VỌNG

Em sẽ ngắt một nhành xuân thật đẹp
Để gửi về nơi ấy có người trông
Tết gần kề mà thương nhớ mênh mông
Nên anh vẫn quạnh lòng sầu xa vắng.

Trời lảng bảng mịt mờ sương phủ trắng
Cơn mưa buồn có day dứt lòng đau
Những con đường mình đã từng có nhau
Giờ lẻ bạn vẫn hoài xuân vời vợi.

Em vẫn muốn chẻ tơ trời từng sợi
Đan áo hàn gửi theo gió về anh
Chiều cây ngàn nghe gió gọi biếc xanh
Bởi vương vấn nên xuân còn rét lạnh.

Em ước hẹn một ngày sau mưa tạnh
Nối cầu vồng bảy sắc những ước ao
Thật bình yên trong say đắm ngọt ngào
Đêm trăng đẹp nụ hôn đầu thề hẹn.

Bóng ngã núi đổ dài đường thèn thẹn
Miền cao nguyên thoai thoải dốc lối về
Đủ sắc hoa hương phảng phất đường quê.
Nụ tầm xuân trắng trong màu tinh khiết.

Anh yêu hỡi dẫu đôi nơi biền biệt
Lời ca từ em thêu dệt vần thơ
Rung phím đàn ngân khúc hát câu chờ
Xuân hoài vọng trôi dài niềm luyến nhớ.

Kiên Lương, 18/01/2023

XUÂN TÌNH NGUYÊN TIÊU

Em vùi hạt xuân trong lòng đất
Hoa mật này đem cất mùa sau
Đêm tràn xuân gửi ước ao
Nguyên tiêu trăng mộng, chênh chao lưng trời.

Gương nga sáng tia ngời ánh bạc
Ta thả hồn trần lạc bến xa
Thuyền trăng giỡn sóng mơ hoa
Khói mờ nhân ảnh, la đà hơi sương.

Quỳnh hoa nở lừng hương đêm vắng
Từng cánh thơm sắc trắng ngọt nồng
Áng mây trôi nhẹ từng không
Bóng ngà chênh chếch, mênh mông sân nhà.

Bến đời thoáng nhạt nhoà gió thổi
Tương tư buồn tấu nỗi biệt ly
Năm canh trắng mộng người đi
Gửi ai mong đợi xuân thì mỏng tang.

Đêm vằng vặc kẻ ngang vừng sáng
Sông lặng tờ lấp loáng trăng ngân
Nửa chừng dòng chảy phân vân
Sợ câu thơ rụng, rơi vần ngẩn ngơ!

Duyên khéo buộc để tơ vướng mắc
Tình theo tình mãi nhắc tên nhau
Có còn thương mãi ngàn sau
Nghìn năm phong kín một màu thủy chung.      

Kiên Lương, 29/01/2023

Tịnh Yên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: