20/07/23 – 08:07
CHUYỆN CỦA BIỂN
Bình minh nghe biển rì rào
Có gì vui thế mà sao dấu lòng?
Cánh buồm chở nắng thong dong
Trùng khơi hướng tới ráng hồng vươn xa
Nguyên trinh nét đẹp ngọc ngà
Mộng mơ mời gọi bao la biển tình
Ánh vàng chạm khẽ lung linh
Mặt trời thức dậy soi mình nước xanh
Dịu dàng làn gió trong lành
Thổi vào khát vọng bức tranh muôn màu
Từng cơn sóng nhỏ đuổi nhau
Vỗ về nhè nhẹ con tàu ước mơ
Hỏi rằng có tự bao giờ
Bước chân in dấu vần thơ mượt mà
Lời thương vọng lại ngân nga
Khỏa thân trắng muốt ngọc ngà bờ nghiêng
Sóng chao thuyền cũng trùng triềng
Mặt trời tắm biển chuyện riêng ai ngờ?
Mối tình từ thuở ban sơ
Thủy chung hai nửa đến giờ thành đôi.
Quảng Bình, 18/7/2023
Nguyễn Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang