24/10/23 – 03:10
CHUYỆN TÌNH MÂY & GIÓ
Một ngày nọ tâm tình mây với gió
Quen lâu rồi mây gió ngỏ lời yêu
Hai đứa ta – mây hió vẫn sớm chiều
Cùng quấn quýt với tình yêu chân thật
Tình mây gió tưởng muôn đời bền chặt
Ai có ngờ gió trở mặt cùng mây
Khắp phương trời gió cứ mãi đó đây
Chạy theo sắc, ảo sum vầy cám dỗ
Mây cứ nghĩ mình sẽ là bến đỗ
Chốn yên bình ngỡ gió sẽ dừng chân
Ở nơi đây gió thật sự rất cần
Mây tin tưởng không ngại ngần sợ hãi
Trao gửi hết cuộc đời thương yêu mãi
Cho gió kia, nhưng khắc khoải bồi hồi
Sợ anh chàng gió lãng tử nổi trôi
Bị quyến rũ bỏ theo rồi đi mãi
Gió ngây ngất quá vui không trở lại
Bỏ quên mây trông đợi mãi ưu phiền
Gió phiêu bồng cứ đi biệt triền miên
Mây gánh chịu nỗi buồn riêng cuộc sống
Gió thì mãi lang thang bầu trời rộng
Mây tủi sầu tuôn lệ bổng hóa mưa
Khi nhớ mây, gió quay lại cũng thừa
Vì mây chẳng giống như xưa kia nữa.
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang