20/11/23 – 11:11
CÔ BẠN THÂN
Tôi có cô bạn học
Ngày xưa cùng chung trường
Nhưng không cùng chung lớp
Cuộc đời sao thấy thương.
Con mất vừa tròn năm
Nỗi buồn chưa nguôi ngoai
Giờ chồng lại bị đau
Sợ rằng điều không may…!
Thương sao cuộc đời bạn
Cứ ba nỗi bảy chìm.
Cứ âu lo lận đận
Không giây phút an yên.
Cuộc đời lắm truân chuyên
Như thác ghềnh sông suối
Bao khó khăn buồn tủi
Cứ theo bạn bên mình.
Nào bao chuyện mưu sinh
Nào chồng con đau ốm
Nào cơm áo gạo tiền
Tất bật mãi triền miên.
Tưởng mọi việc sẽ qua
Ngờ đâu bão giông đến…
Chồng bạn lại mất rồi
Khổ thân bạn của tôi
Hãy cố lên bạn nhé
Hãy biến nỗi đau nầy
Vươn lên trong mạnh mẽ
Để vui cùng cháu con.
Đi gần hết cuộc đời
Vẫn mãi là mất mát
Vẫn mãi là chua xót
Vết hằn luôn khổ đau.
Rồi đây theo tháng ngày
Biết ai cùng chia sẽ
Tìm vui cùng con cháu
Nén lòng những thương đau.
Bài thơ tôi tặng bạn
Cảm xúc nỗi niềm riêng
Chúc bạn mãi an yên
Với tháng ngày còn lại.
Nhân sinh cõi vô thường
Thân phận là duyên số
Cầm bằng như lá đổ
Biết ra sao về đâu…
Long An, 19/11/2023
Nguyễn Dậu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang