30/10/23 – 10:10
CÓ PHẢI DẠ THƯA CŨ QUÁ RỒI KHÔNG
Phụ nữ bây giờ đẹp thật
Mịn màng da trắng mi cong
Móng son tóc suôn lả lướt
Nụ tươi hàm tiếu môi hồng
Chỉ bỗng thấy mình tiêng tiếc
Vắng dần những tiếng dạ thưa
Êm êm tiếng oanh thỏ thẻ
Mắt huyền bóng sẫm phủ mờ
Phụ nữ bây giờ cứng cỏi
Cũng là thời đại đi lên
Dạ thưa chừng như yếu đuối
Niệm câu thế giới bình quyền
Tiếc thì đành như tiếc vậy
Chắc từ cổ hủ mà ra
Vẫn mong dịu dàng e lệ
Dạ thưa giữ nếp con nhà.
Hà Nội, 30/10/2023
Thái Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang