12/08/23 – 07:08
CÓ PHẢI TA YÊU…!
Người bảo rằng yêu… có phải đâu
Phút giây lưu đọng lúc ban đầu
Chỉ là hơi nhớ khi xa cách
Hãy lúc em buồn… thấy xót đau…!
Cứ nghĩ là yêu phải thế nào…
Kéo trời xuống thấp nếu trời cao
Hay làm giông tố đem mưa bão
Che lấp trăng tròn… phủ kín sao…!
Nếu thế thì ta thú thực đây
Vì yêu em lắm… đã bao ngày
Muốn cho vũ trụ đừng quay nữa
Để mãi bên em… tắm ngất ngây…!
Em có hiểu ta… nói ý không…
Đêm thu sẽ lạnh mãi đơn phòng
Biết bao giờ nhỉ… cho loan phượng
Được chắp cánh bay… dưới nắng hồng…!
Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang