25/10/23 – 02:10
CÕI NHỚ!
Cũng bởi tình mình chẳng thể bén duyên
Nên tức tưởi em theo thuyền xuôi mái
Bao yêu thương của một thời vụng dại
Đã tan rồi… còn đọng lại dư âm
Để suốt đời ta ôm trọn tình câm
Yêu chẳng nói âm thầm như cây cỏ
Đêm xao lãng lời tự tình của gió
Những vui buồn nay chỉ tỏ cùng mây
Vẫn như còn đây mộng ảo mê say
Chút hương yêu bao tháng ngày đắm đuối
Những lúc gặp nhau thường là rất vội
Chẳng môn đăng hộ đối để chung nhà
Em lấy chồng để đẹp dạ mẹ cha
Bên tình hiếu là khúc ca muôn thuở
Để bây giờ ta chìm vào cõi nhớ
Mộng tành tành trăn trở bến bờ thương.
Ngô Quang Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang