Con đường – Thơ Hà Văn Luôn

26/09/23 – 01:09

Tác giả Hà Văn Luôn

 

CON ĐƯỜNG

Thân tôi mặc áo màu đen
Chia thân ra khắp nẻo quen mọi miền
Giữa lưng tôi kẽ đường viền
Phân chia phải trái đều liền hai bên

Cho người xe cộ đi trên
Nối liền non nước đường nền Việt Nam
Chia thân tôi tận nơi làm
Bến tàu phố thị hay vàm quê xa

Hằng ngày bao lượt xe qua
Bao người đi lại tôi mà lặng im
Gồng mình cố giữ con tim
Cho người thuận lợi đi tìm tương lai

Đường tôi chỗ ngắn chỗ dài
Nơi vào đô thị nơi chài miền quê
Cho anh làm ruộng đi về
Cho xe vào phố ra quê dễ dàng

Đường tôi lắm lúc thở than
Thân tôi đẹp đẽ bỗng mang vết bầm
Bây giờ tôi kể âm thầm
Hôm qua tai nạn rầm rầm mấy xe

Bà con cô bác còn nghe
Mấy chàng say rượu bét nhè chạy ngang
Không tuân luật lệ an toàn
Anh hùng xa lộ nằm ngang giữa đường

Nằm im tôi thấy mà thương
Nói sao cho được nói đường nào đây
Hiếu kỳ cô bác bao vây
Giao thông lộn xộn như vầy tôi đau

May nhờ cảnh sát tới mau
Đưa người cấp cứu trả màu bình yên
Đường tôi đau xót không rên
Thế rồi điểm ấy vẽ lên vết tròn

Lại thêm tai nạn vết mòn
Thân tôi như thể áo còn rách vai
Vì người xe cộ đi sai
Xin mong ý thức để mai không vầy

Không có tai nạn mỗi ngày
Đường tôi đâu chịu sướt trầy nhố nhen
Đâu người phải cảnh khó khăn
Nạn tai tổn thất dù rằng bình an

Đường tôi đâu dám thở than
Xe vào đường phố tràn lan ứ ùn
Đường tôi góp ý cho chung
Giao thông ý thức người cùng sẻ chia…

Ảnh tác giả cung cấp

Hà Văn Luôn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: