11/05/23 – 10:05

CÒN KHÔNG MỘT THOÁNG DUYÊN QUÊ
Gió bấc phất phơ ngọn so đũa
Cây cong mình bông trắng khiết tinh
Em một thuở oằn cành hái nụ
Chợ đông thấp thoáng duyên quê mình.
Gió chướng la đà nhành điên điển
Vàng tím màu hoa đã sái mùa
Bà ba duyên lụa còn lấp ló!
Hương chiều nhỏ dãi tộ canh chua.
Cánh chim phương Bắc sãi về Nam
Duyên phương Nam em đành rao bán
Để rau răm nhận lời cay đắng
Đau lòng hương Việt vị quê nhà.
PHẠM QUANG TUẤN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân