11/05/23 – 10:05
CÒN KHÔNG MỘT THOÁNG DUYÊN QUÊ
Gió bấc phất phơ ngọn so đũa
Cây cong mình bông trắng khiết tinh
Em một thuở oằn cành hái nụ
Chợ đông thấp thoáng duyên quê mình.
Gió chướng la đà nhành điên điển
Vàng tím màu hoa đã sái mùa
Bà ba duyên lụa còn lấp ló!
Hương chiều nhỏ dãi tộ canh chua.
Cánh chim phương Bắc sãi về Nam
Duyên phương Nam em đành rao bán
Để rau răm nhận lời cay đắng
Đau lòng hương Việt vị quê nhà.
PHẠM QUANG TUẤN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang