01/08/23 – 10:08
CON ƠI
Bốn mươi năm rồi
cha gọi… con ơi
Tiếng cha con quen quá
sao con chẳng chịu thưa?
Con ôm bóng dừa
Bến Tre sóng đỏ
Con dưới nớ
Cha trên đây
Cách một gang tay
sao đất trời ly biệt?
Nước mắt như dòng chảy xiết
Sông Tiền Giang xoáy từng hố sâu
Có nơi đâu
sao không trả lời cha một tiếng
Nhớ?
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang