05/09/23 – 03:09
CÔNG CHA MẸ MÃI KHẮC GHI
Ai đi xa cũng nhớ về quê cũ
Một thời gian đã ấp ủ tuổi thơ
Là tuổi trẻ ai cũng có chút dại khờ
Chút bồng bột không ngờ làm mẹ giận
Chỉ suốt ngày thơ thẩn ham chơi
Nhớ những khi mẹ cất tiếng ru hời
Chẳng có biết mẹ khô lời con khóc
Đã lên năm con bắt đầu đi học
Được đến trường nhưng trằn trọc thật lâu
Học từng chữ rồi lại những câu
Để cha mẹ luôn thêm sầu thêm khổ
Qua những tháng năm mưa dông bão tố
Hết mười hai rồi thi đỗ vào trường
Rồi bắt đầu phải xa cách quê hương
Kể từ đó mới biết con đường chân lý
Mới biết lo và đã nhiều suy nghĩ
Cố học hành và vững chí vươn lên
Thành danh toại luôn mãi vững bền
Niềm vui sướng đáp đền cho cha mẹ
Đã xứng danh cho một người con trẻ
Tấm lòng thành cho cha mẹ vui hơn
Ngày hôm nay chẳng còn có giận hờn
Công cha mẹ con đội ơn bằng hài
Nguyện lòng này con nhớ mãi chẳng phai.
05/9/2023
Nguyễn Văn Học
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang