30/09/23 – 03:09
CUỐI THU
Tháng Mười về bẽ cong từng vạt nắng
Mây dùng dằng hé cửa trút mưa sang
Cây bàng cũ gom lá vàng một góc
Thu cuối mùa, lặng lẽ khóc chờ đông…
Chiều buông nắng, em dạo vòng phố nhỏ
Khúc giao mùa, vò võ nhớ người xa
Tháng Mười đến nhưng sao nhìn rất lạ
Không ồn ào, phố xá vắng người qua…
Chân khẽ bước, lá vàng rơi chạm gót
Ngỡ người về như lòng đã trót mong
Trời chiều nay cơn mưa nào đến vội
Nắng vàng hoe đã đổi áng mây buồn
Gió se lạnh thổi hồn ai lơ đãng
Bâng khuâng nhìn dạo khúc tháng mười sang…
Văn Thị Nga
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang