21/08/23 – 04:08
ĐÀ LẠT XA XÔI
Anh nhớ Đà Lạt quá
Bèn lên Hồ Tây chơi
Lặng nghe từng cơn gió
Vừa gần vừa xa xôi
Nghe xôn xao mặt nước
Tôm búng từng nhịp dài
Sóng lô xô tít tắp
Gọi thầm Xuân Hương ơi!
Và xoay người bất giác
Bàn tay nào ấm vai
Đôi ngôi sao mọc sớm
Thương như cặp mắt ai
Ôi ước chi trở lại
Những chiều nào thơ ngây
Đôi môi hồng chín đỏ
Như trái dâu mọng say
Tuyền Lâm gió bát ngát
Rừng thông xanh kín trời
Có đôi chim bay lượn
Bóng chiều lên chơi vơi
Hà Nội trời nóng lắm
Đêm mơ Đà Lạt sương
Thương trái dâu tây mọng
Mimoosa bên đường
Thương những con dốc nhỏ
Những buổi mưa nghiêng trời
Thắp mong manh sợi nắng
Đầm đìa hạt sương rơi.
20/8/2023
Ton Duy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang