21/08/23 – 01:08
ĐÃ THƯƠNG MÀU MỰC TÍM
Đã thương màu mực tím
Nên buồn mãi không thôi
Ở bên cuối chân trời
Khóc thầm đời dầu bể
Vẫn nhớ dậu mồng tơi
Vẫn nhớ đời mưa nắng
Vẫn nhớ mẹ nhớ cha
Vẫn nhớ cảnh quê nhà
Đi qua bao mùa bão
Đi qua bao mùa đông
Đi qua cảnh đau lòng
Đau nhiều mà không nói
Và con đường đi tới
Còn lắm những chông gai
Sức đã không còn dài
Hơi cũng đà ngắn lại
Trách chi kẻ vô tình
Trách chi người bạc bẽo
Trái chanh không còn nước
Tiếc chi cái vỏ khô
Đời ta vẫn ngây ngô
Thương một thời mực tím
Thương lắm dậu mồng tơi
Thương lắm thuở xa rồi
Đã thương màu mực tím
Nhớ mẹ tóc bạc phơ
Nhớ cha vẫn ngóng chờ
Đời ta nhiều nông nổi
Thương nhớ đã không nguôi
Đi qua bao cảnh đời
Rưng rưng dòng mực tím
Ngồi ngắm những chiều rơi…
Houston, 19/3/2021
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang