09/08/23 – 09:08
ĐẠI LẢI – CHỐN THẦN TIÊN
Một vùng non nước trời mây
Hồ vầy bóng núi, rừng cây ngút ngàn
Trời ban thơ mộng ngập tràn
Vạn chim réo rắt – Cung đàn ban mai
Tam Đảo “hoang hoải” trải dài
“Liêu trai” tĩnh tại – Đền đài mờ xa
Hồ trong trống vắng, bao la
Chùa toạ bóng cả, bồ đà kệ kinh
Cảnh sắc sơn thủy hữu tình
Bao mối tình đã “bể bình” từ đây
Rừng cây in dấu trời mây
Vườn đầy hoa trái, ngất ngây nụ cười
Đất với trời luôn đẹp tươi
Giao thời hòa quyện con người – thiên nhiên
Cảm giác yêu đến vô biên
Thiên tạo kỳ vĩ, cảnh tiên rạng ngời
Đại Lải – “gương lớn” giữa trời
Cảnh tiên như gợi, như mời an nhiên
Chốn thiền thanh thản, bình yên
Hiền hòa sắc giới, muộn phiền trôi đi
Đảo Ngọc – Viên ngọc “Lưu li”
Bao đàn chim quý “Hạ trì” về đây
Thiên nhiên kỳ vĩ đắm say
Nơi này tiên cảnh, đong đầy tình thân!
Vũ Văn Khánh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang