30/11/23 – 03:11
DÁNG TRĂNG XƯA
Lại nhớ đến em bao năm trước
cùng nhau đi dạo mãi canh khuya
giờ chỉ thấy mây trôi lãng đãng
mái đầu anh tóc bạc thêm ra
Phố thị bây giờ vắng bóng trăng xưa
anh lặng lẽ trầm mình trong phố nhỏ
nghe tiếng gió thì thào tha thiết lắm
hương ngọc lan bay tỏa giữa trời xa
Trái tim yêu tha thẩn thích làm thơ
em lại về với anh trong nỗi nhớ
bờ cát trắng mênh mang con sóng bể
nhớ nhau nhiều qua ánh sáng trăng mờ
Em ra đi, rất xa… Từ dạo đó
giọng nói buồn lẫn vào lời gió thổi
mà nhớ hoài đến tận lúc già nua
ngồi thở dài, nhớ quá! Dáng trăng xưa
Tiếng côn trùng lẫn vùi vào bụi cát
giọt thơ lòng, hương tóc xõa môi hôn…
Đặng Thành Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang