Đặng Việt Thy – T055: Bình chọn Tác giả & Tác phẩm tiêu biểu 2021 – 2023

02/10/23 – 01:10

Thí sinh Đặng Việt Thy – Mã số T055

 

GỬI NGƯỜI QUA NGÕ

Đêm trăn trở
                  nhớ chiều xưa một thuở

Con đường quê ai đó cứ ngang về

Chiếc nón lá che nghiêng chiều qua ngõ

Vẫn còn hoài… dai dẳng khó quên ghê!

Anh cứ tưởng thời gian bôi xóa cả

Nhưng không đâu… dáng nhỏ cứ lui về

Không dám nghĩ dẫu lòng đang nhung nhớ

Đành lặng câm cất giấu trong thẳm cùng

Em cứ đến với người em thường đến

Mặc kệ anh cho thương nhớ châm luồn.

Trái tim đỏ muôn đời không có tội

Vì tình yêu đâu phải hẹn nhau cùng

Chạm một chút đem lòng xao xuyến mãi

Dáng trong mơ sao không chịu phai mờ!

 

DẦU DÃI THU XƯA

Anh tìm em dãi dầu bao mùa lá
Gót chân trần không ngần ngại nắng mưa
Về bến xưa, chiều thu vừa vàng rụng
Lá sầu rơi va chạm buồn đong đưa.

Vói hai tay về trời xa vụng dại
Một tình yêu xa lắc mãi chưa về
Chỉ có mây trên sông tình bàng bạc
Lãng đãng hoài thả nhớ bên bờ tê.

Em về nhé! Vàng thu phơi bến nhớ
Sợi tơ trời dệt đủ nhịp em qua
Mây nhẹ nhàng đưa thu vàng áo lụa
Hoàng hôn buông, sương vừa đủ nhập nhòa.

Phương trời xa, thu về em có nhớ?
Mùa thu nao hai đứa cùng ước mơ
Lá vàng rơi mình cùng yêu hoa cúc
Để bây giờ lòng anh mãi ngác ngơ!

Hạt mưa rơi cho lòng thu nức nở
Về nha em, lá rớt đỡ tiêu điều
Anh chờ em hàng giờ trên bến đợi
Về bên nhau, mình nói chuyện tình yêu!

 

MÙA TƯƠNG TƯ

Thu giữa mùa, cây vội vàng xếp lá
Mây nghiêng chao làm rớt hạt tương tư
Mảnh vỡ rơi chạm mặt hồ gợn sóng
Vỗ bờ tim làm nhói vết son lòng.

Em nơi đó có còn thương nắng hạ?
Yêu mùa thu lặng nhớ về xa không?
Sân trường xưa giờ đây đều vắng cả
Thương một lần chạm nhớ đến mênh mông

Mùa lá bay đã về đây bao bận
Nắng hanh vàng vội đến cũng vội sang
Anh thấy nhớ hạt mưa rơi ngớ ngẩn
Bu tóc em kéo xuống những mùa vàng!…

Hờn chi em phải lòng mùa hạ cũ
Yêu mùa thu xa nhớ đến cồn cào
Mùa đông lạnh, anh trong em cô độc
Chờ xuân về mặc hoa cỏ xôn xao.

Anh nhớ lắm mùa hạ xưa xa lắc
Con ve riêm nỗi nhớ suốt mùa hè
Mùa thu nào cho ta trong chờ đợi
Bến sông chờ… dù muộn lá vàng rơi.

Còn một chút… thu về đêm hong tóc
Màu tóc xưa… úa theo nắng hanh vàng
Xin giữ lại một chút tình trong mắt
Người yêu người còn mãi trong nhớ nhau.

 

CHỜ ANH VỚI THU

Em dừng đã thu ơi đừng đi vội!
Dù nắng phai, sương xuống có nhạt chiều
Đừng bỏ anh một mình trong hoang lạnh
Cạn mùa rồi lòng lấm chấm vàng thu.

Mong em ở cho trời xanh tí nữa
Cho cúc vàng thắm sắc nhẹ hương đưa
Cho ai về đường xưa phơi áo lụa
Ở trong nhau kịp nhớ bữa giao mùa.

Đây sông nước, kia hồ thu xanh phẳng
Ngắm trăng phơi thong thả suốt canh trường
Tình lai láng dâng trào trong thinh lặng
Phải lòng rồi sao biết được yêu thương!?

Xin thu hiểu nỗi lòng người lưu luyến
Sắc trời thu, gió nhẹ, mây vấn vương
Vài giọt nước cũng đan thành nỗi nhớ
Chiếc lá bay trăn trở mỗi miên trường.

Em ở nhé cùng trời xanh nắng lụa
Cùng trăng sao gió thoảng với mây ngàn
Hãy nhẹ bước dịu dàng đi thanh thản
Đừng vội vàng nỡ lặng trốn tình anh…

Chầm chậm đã thu ơi đừng đi vội
Mưa gió về xô ngã chiều vàng trôi
Mấy chiếc lá không còn rơi nhè nhẹ
Có còn chăng trong ký ức vợi vời.

25/9/2023

 

VỀ THĂM NHÀ MẸ

Bàn chân bước giữa vô thường vội vã
Về bến sông lòng bỗng thấy rưng rưng
Trời khuya khoắt lệ tràn đêm u tịch
Mẹ đi đâu, nhà cửa quạnh vô cùng!

Cây với cối, bầu trời và mặt đất
Vẫn còn đây trong nắng sớm, mưa chiều
Gió vẫn thổi, lá vàng rơi rơi chật
Hàng cau già trước ngõ đứng đìu hiu!

Con về tới không nghe lời mẹ hỏi
“Con ở đâu, sao lâu lắm không về?!”
Bàn chân lữ ngập ngừng, dòng lệ vỡ
Nghe lòng ngùi vang vọng lời mẹ yêu!

Con về đây nhà xưa đã thay đổi
Mảnh vườn xưa cũng đổi khác đi nhiều
Cây mít, cây mai, cây xoài, cây mận…
Cũng theo ngày vàng lá đã đi xa.

Con trở về nhìn đâu cũng thấy lạ
Tuổi thơ ơi! Lam lũ biết bao chiều
Nghe chạnh lòng, lòng con đau chợt hiểu
Mẹ đi rồi con còn lại… mồ côi!

 

ANH THẤY NHỚ

Em có thấy, mưa về trên lối cũ?!
Có chạnh lòng nhớ lại những chiều xưa
Từng bước nhỏ theo nhau chiều tan học
Nhớ những lần vội vã qua vách mưa.
Anh thấy nhớ… mỗi khi mưa về lại
Hạt rơi rơi đánh thức nỗi nhớ thầm
Anh cất kỹ, mưa vô tình gõ mãi
Những nỗi buồn… cùng nỗi nhớ xa xăm!
Anh vẫn biết… người xưa không trở lại
Như tuổi thơ đi mãi chẳng chịu về
Dòng ký ức không thể nào xóa được
Mãi trào dâng theo dòng chảy lê thê.
Anh lại thấy… lòng mình đang trăn trở
Người xưa ơi! Nhớ lắm bữa chia lìa
Em quay mặt, buông tay không kịp vẫy
Để lòng rơi… rớt xuống hạt phân chia.
Kể từ đó… chưa một lần gặp lại
Biết bao giờ ngừng chảy hạt nguôi ngoai
Dẫu cách trở nhưng người ơi còn mãi
Như gió mưa làm rối mãi sông hồ!
Nhìn phượng đỏ, ve râm rang trỗi mãi
Nhớ một thời hoa bướm lặng nhìn nhau
Rồi xa miết, giờ tan trường biền biệt
Em nơi đâu bỏ nhớ xuống tóc nhàu…

16/5/2023

Đặng Việt Thy

 

  1. Đặng Việt Thy
  2. Sinh ngày 25/10/1955 tuổi giấy tờ 1957
  3. Quê quán: Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
  4. Giới tính: Nam
  5. Nghề nghiệp: Giáo viên
  6. Địa chỉ: TP. Hồ Chí Minh
    Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: