Đánh rơi – Thơ Huỳnh Văn Học

02/08/23 – 01:08

Tác giả Huỳnh Văn Học

 

ĐÁNH RƠI…!

Có ai biết quảng đường dài xuôi
                                                ngược
Ta vô tình NHÂN CÁCH đã
                                   ĐÁNH RƠI
Rồi lòng ta bao cay đắng ngậm
                                                 ngùi
Khi đánh mất rồi nghẹn ngào
                                         tiếc nuối

Có ai biết mối tình đầu đến vội
Ta phủ phàng buông bỏ một lần
                                                  vui
Rồi tháng ngày trong chua xót
                                         bùi ngùi
Đau Nghèn nghẹn nhớ thời đầy
                                    hoa mộng

Có ai biết trên đường đời mưu
                                               sống
Đường công danh ta đánh mất
                                            thời cơ
Để cho ta héo hắt mãi đợi chờ
Vuột tầm tay không bao giờ đến
                                                nữa
Có ai biết trường đời dài bằng
                                                 hữu
Ta bỏ quên những người bạn
                                         chân tình
Rồi một ngày từ giã kiếp nhân
                                                sinh
Đâu còn nữa tình TRI ÂM vô giá
                      
Có ai biết trong xô bồ nghiệt ngã
Bao nỗi đau oằn oại tái tê lòng
Ta vô tình hờ hững bước thong
                                               dong
Ngoảnh mặt lại chữ TÂM đâu
                                               rồi nhỉ

Thế mới biết đời người mong
                                     HOAN HỶ
Dặn lòng mình đừng để phải
                                       ĐÁNH RƠI
Ta cứ VUI và cứ sống với ĐỜI
Tròn tâm nguyện nghĩa tình đầy
                                        ĐẠO LÝ

Bạn Đời ơi trên đường dài Thiên
                                                    Lý
Đừng ĐÁNH RƠI nhân nghĩa
                                        Làm người.

Sáng Thu, 02/8/2023

Huỳnh Văn Học

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: