23/11/23 – 03:11
ĐÁNH RƠI
Em vừa mới đánh rơi
Một cuộc tình lặng lẽ
Em vừa mới đánh rơi
Những hạt buồn vội vã
Em đánh rơi phím lá
Tí tách giọt mưa ngâu
Chờ Ô Thước bắt cầu
Cho lối về rộn rã
Em đánh rơi người lạ
Vì đã không thể quen
Em đánh rơi bức rèm
Che đời mình bối rối
Em đánh rơi đêm tối
Để thấy mặt trời hồng
Em đánh rơi cơn giông
Để thấy ngày mưa tạnh
Em đánh rơi ô che
Một mình dưới hàng me
Xõa tóc dài thương nhớ
Em đánh rơi tiếng thở
Yên ắng một nỗi niềm
Buổi sáng nghe tiếng chim
Reo vui tình lữ thứ
Em đánh rơi… cả một trời thương nhớ…
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang