30/11/23 – 08:11
ĐẶT CHÂN VÀO MIỀN CỔ TÍCH
Thấy mình như đứa trẻ mới sinh ra
Không xứng với gốc cây nghìn năm tuổi
Rễ bám sâu đến tận cùng nguồn cội
Tươi xanh thành rừng núi Thung Nham
Chuyện cánh cò ngày xưa mẹ ru con đứng nằm
Nay đã thành muôn năm cổ tích
Cha ông xưa đã hóa thành núi sông hiển hách
Thành bãi cờ lau Đinh Bộ Lĩnh đuổi ngoại xâm…
Đất nước mình lịch sử thăng trầm
Từ kẻ nặc nô bữa cơm đứt đoạn
Nhờ dòng máu Lạc Hồng, gan vàng dạ sắt
Nay ngồi trên ngai vàng hình trái tim.
Với muôn dân như cây rừng mùa xuân đơn kép
Nắm tay nhau bước tiếp mở tương lai
Ai đã đặt chân vào vườn cổ tích
Ước mơ hóa thành lộc biếc giữa ngàn cây.
Đi trong vườn cổ tích hôm nay
Thấy những giọt sương còn lấp lánh
In hình bóng cha ông trao cháu con sức mạnh
Với niềm tin vượt mọi thử thách thời gian…
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang