22/07/23 – 09:07

DẤU CHÂN TRÒN ĐƯỜNG QUÊ…
(Viết tặng TB Quang Tùng và những người đã cống hiến một phần cơ thể cho Tổ quốc Việt Nam nhân dịp 27/7)
Gập ghềnh vết dép cao su
Vết tròn nghiêng tựa đánh đu đường làng.
Con đường ngày ấy anh sang
Gọi chũm cau nép trầu vàng, mẹ thưa…
Duyên tình hai đứa ngày xưa
Đợi chờ nhạt cả nắng trưa thềm nhà.
Mỏi mòn gối lẻ tháng Ba
Chăn đơn tháng Bảy, người ta thì thào…
Ngày em nhạt thếch má đào
Chân tròn ghềnh gập gõ vào tình em.
Lệ thương rỉ giọt hàng đêm
Khai hoa… để khúc ruột mềm, đớn đau… (*)
Yêu thương vẫn đủ sắc màu
Biết đâu… đạn, thuốc vấy nhàu tình anh.
Chân tròn xoáy vết chiều lành
Như vầng trăng dát vạnh vành tình quê.
Chỉn chu, ngày tháng, đi về
Gạt lệ tủi, phận sum suê với đời
Ta ngồi, lặng ngắm, hóng lời
Vần thơ viết tặng anh người thương binh!
Nguyễn Hồng Báu

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Trái tim Blouse trắng của Tóc Nâu Họa Mi
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)