05/09/23 – 07:09
DẪU GÌ
Hai ta tình mãi nặng vương
Cũng đi qua những cung đường xót xa
Để hoa cau rụng hiên nhà
Trầu xanh chưa thắm đã xa nhau rồi
Bạc đầu vôi khóc phận vôi
Trời se duyên mỏng gãy đôi câu thề
Đâu còn lối mộng đường quê
Thuyền Neo Bến Đợi Người Về Sang Sông
Bao mùa phượng thắm sắc hồng
Vội đi… vội đến tình nồng chưa phai
Người về phố thị có hay
Đây cô thôn nữ đêm ngày đợi trông
Ai treo nỗi nhớ đầu non
Người đi xa quá nhớ mong cũng đành
Đời người được mấy xuân xanh
Đợi nhau giờ tóc hóa thành hoa sương
Dẫu gì ta cũng từng thương
Trăm năm lỡ hẹn còn vương vấn gì
Còn đây Nỗi Nhớ Khắc Ghi
Tình xưa còn đó quên đi sao đành.
Lê Hoàng Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang