26/07/23 – 02:07

ĐÊM ĐÔNG THẦM NHỚ
Có một người đâu dám gọi mình ơi
Mà luôn nhớ mỗi đêm về tĩnh lặng
Nhưng người vẫn hững hờ trong năm tháng
Để hằng đêm thơ thẩn dưới trăng ngàn
Có một người tim em mãi thở than
Thêm thổn thức thâu canh tràn luyến nhớ
Ôi sao nhịp tim nghẹn từng hơi thở
Thầm trách sao mình phải nỡ tương sầu
Có một người muốn gọi mãi tên nhau
Trong sâu thẳm úa nhàu thêm bỡ ngỡ
Muốn bờ môi nhưng sao em lại sợ
Sợ đượm tình rồi sợ mãi thương đau
Luôn nhớ người em dấu đáy tim sầu
Không được gọi mình ơi thâu đêm lạnh
Thầm ước có bờ vai em đỏng đảnh
Để cho đời thêm sóng sánh từ đây
Có một người em muốn được sum vầy
Cho tình mãi đong đầy trong giấc mộng
Tàn canh gối chăn kia không còn trống
Gió lạnh đông lùa sưởi ấm tình em.
Nguyễn Thúy Mỹ

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân