17/10/23 – 08:10
ĐÊM NHỚ
Đêm thẫn thờ
chợt nhớ một vần thơ
Miền xưa ấy nơi bến bờ thương nhớ
Nơi dòng sông có bên bồi bên lở
Nơi bến bờ luôn vọng sóng trùng khơi…
Gió heo may
gợi nhớ những rối bời
Giọt mưa bụi tả tơi đời sương gió
Miền ký ức gợi lời thương từng ngỏ
Cứ ngập tràn chan chứa ảnh hình ai…
Ta từng mơ trong
giấc mộng đêm dài
Lòng thầm ước được cùng ai chung lối
Nụ hôn đầu khiến tim ta bổi hổi
Bao ngọt ngào chao đảo cả trời đêm…
Giọt sương rơi
làm ướt đẫm môi mềm
Bao trăn trở cho màn đêm mê mải
Nhớ về ai khiến lòng ta tê tái
Thương thật nhiều để hoang hoải miền yêu…
Dòng thơ tình
cứ mải miết phiêu diêu
Từng câu chữ gửi bao điều say đắm
Ta trong nhau, một miền thương thăm thẳm
Cứ nồng nàn, tươi thắm… một trời hoa…
Thích Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang